Đề bài: Em hãy suy nghĩ về lòng nhân ái
Bài làm
Có kẽ rằng trong cuộc đời này mà được ví như những mảnh ghép muôn màu thì để tạo thành một bức tranh hoàn chỉnh phải nhờ vào chất kết dính. Và chất kết dinh đó ở đây chính là lòng nhân ái chứ không phải là một điều khác. Lòng nhân ái luôn luôn được cha ông ta nêu cao từ xưa cho đến nay. Đó chính là qua nhiều câu ca dao, tực ngữ “thương người như thể thương thân”, hay là những câu truyện cổ tích luôn luôn có thông điệp những người ở hiền, luôn có lòng nhân ái thì nhất định sẽ có được sự hạnh phúc và may mắn.
Đầu tiên nói về lòng nhân ái đó chính là việc cha mẹ người cho ta cuộc sống, cho ta được biết thở bầu không khí trong lành. Mẹ là người cũng như đã cho ta dòng sữa ngọt ngào với tình thương không bao giờ vơi cạn. Tình nhân ái dường như cũng đã được biểu hiện đó còn là ở ông bà là anh em ruột thịt, là bạn bè, bà con lối xóm,…..Tất cả những điều đó dường như cũng đã biết yêu thương mình, ta như thấy được chính sự yêu thương những người thân yêu, và dường như cũng chính là tình yêu đồng bào chung một bọc trứng như truyện “Con rông cháu tiên” ta đã được nghe kể. Có thể khẳng định được sự yêu thương đồng loại đó chính là biểu hiện của tấm lòng nhân ái, qua đây thì lòng nhân ái như được biểu hiện cụ thể nhất. Ta có thể thấy được chính tình yêu thương ấy nó dường như không chỉ biểu hiện ở tấm lòng, hay là lời nói mà đáng nói hơn nó còn được thể hiện bằng chính những hành động cụ thể và thật thiết thực. Ta như đã nghe thấy các khẩu hiệu “Một miếng khi đói bằng mọt gói khi no” để tương trợ giúp đỡ đồng bào miền Trung. Đó chỉ là những manh áo, nhưng thừng mỳ tôm,…được gom lại gửi đồng bào miền Trung lũ lụt đau thương. Thực sự ta như thấy được đó cũng chính là một hành động giúp đỡ người khác trong cơn hoạn nạn. Rồi sự tương thân tương ái đó như được thổi lửa cho một mùa hè xanh tình nguyện. Ta như thấy được những hành động thiện nguyện như hiến máu – một giọt máu cứu giúp người đang lâm trọng bệnh, một cái nắm tay, một ánh mắt đồng cảm sẻ chia,….Tất cả những điều này chính là những nghĩa cử bình thường mà cao đẹp của những tấm lòng nhân ái.
Nhưng hơn hết ta như thấy được chính biểu hiện cao nhất của tấm lòng nhân ái chính là đức hi sinh. Ta luôn phải biết ơn được những người chiến sĩ như Nguyễn Văn Thạc, Đặng Thùy Trâm,..biết bao nhiêu người chiến sĩ vô danh khác họ dường như cũng đã thật sẵn sàng cống hiến tuổi xuân cho đất nước, và để có thể bảo vệ cuộc sống bình yên, cũng như là chính hạnh phúc cho mọi người. Vẫn còn đó những bà mẹ Việt Nam tảo tần như đã thật lặng lẽ hi sinh cuộc đời vì chồng con, vì đất nước. Ta vẫn còn nhớ thấm gương người sinh viên lao mình xuống dòng nước lũ cứu những em nhỏ,…Tất cả họ dường như cũng đã quên cả bản thân mình vì người khác. Qủa thật ta như thấy được rằng chính họ là những con người dũng cảm, những trái tim yêu thương.
Vậy đó ta như thấy được chính lòng nhân ái đã trở thành nét đẹp truyền thống Việt Nam. Tinh thần luôn được biểu dương đó chính là “thương người như thể thương thân” hay những khaair hiệu “lá lành đùm lá rách” quả thật chính là những đạo lí ngàn đời của dân tộc. Ta như không thể không ấn tượng với những cái Tết của người nghèo, đó chính là những mái ấm tình thương, nối vòng tay lớn, chung một trái tim, đã làm ấm lòng những người con đất Việt.
Ngạn ngữ xưa đã có câu: “Lòng nhân ái là vũ khí cao thương nhất để khắc phục kẻ thù”. Thật vậy, ta như thấy được chính lòng nhân ái là sức mạnh bởi nó làm cho sức mạnh trở nên vô nghĩa. Đất nước ta đã từng đi qua hai cuộc chiến tranh khốc liệt, dấu ấn để lại trong ta, trong cả những người lính không chỉ là tinh thần chiến đấu kiên cường mà còn là những con người Việt Nam nhân ái, bao dung biết bao nhiêu
Có thể nói rằng chính lòng nhân ái không phải là những gì cao đạo, xa vời, càng không phải lòng thương hại, sự bố thí. Không còn nghi ngờ gì nữa, chính lòng nhân ái có thể là một tình yêu, đó cũng chính là một lòng tốt bình thường nhưng có sức mạnh lớn lao có thể làm biến cải con người. Ta vẫn nhớ đến một bát cháo hành của Thị Nở dường như đã đánh thức con người lương thiện của Chí Phèo như đã say biết bao nhiêu năm. Và đó chính là tình thương, lòng nhân ái mà những con người dưới đáy của xã hội dành cho nhau cho nên Nam Cao ban đầu mới đặt tiêu đề “Đôi lứa xứng đôi”
Thực sự ta như thấy được rằng chính lòng nhân ái đã làm cho cuộc sống này trở lên đẹp hơn, tươi tắn hơn. Con người sống như để yêu thương nhau cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và thử thách, bước qua những bão tố phong ba cuộc đời. Có lẽ chính vì thế mà chúng ta hãy nhân rộng tình nhân ái đến với tất cả mọi người.
Minh Nguyệt