Đề bài: Em hãy tả con đường từ nhà đến trường
Tả con đường từ nhà đến trường – Bài làm 1
Mỗi buổi sáng thức dậy, nghĩ đến việc sẽ được đến trường đi học là em lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Dù sao thì em cũng may mắn hơn nhiều bạn là em được đến trường đi học. Con đường từ nhà đến trường em vẫn đi suốt 5 năm qua đã trở thành người bạn thân thiết của em.
Em nhớ có một bài hát có câu hát rằng đường và chân là đôi bạn thân. Quả đúng là như vậy. Vì nhà không xa trường là bao nên em thường đi bộ tới trường để có thể ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. Quãng đường dài chừng 10 phút đi bộ với thật nhiều điều tươi đẹp ngày nào cũng chào đón em. Bước ra khỏi cửa, chào đón em là cây hoa bằng lăng mà cứ độ hè về nó sẽ nở ra những bông hoa màu tím biếc đẹp mắt. Rồi đi thêm vài bước nữa là những ngôi nhà của các bác, các cô chú hàng xóm. Hầu hết mọi người cũng đang chuẩn bị đi làm, chiếc xe máy dựng đầy ngoài cửa. Bà cụ Thái cứ sáng sáng lại dắt con chó ra ngoài đi dạo. Anh Chiến sinh viên thì vừa chạy thể dục về người còn mướt mát mồ hôi. Em đi qua, gặp người lớn nào cũng chào, mọi người cũng đáp lại em với một lời chào kèm nụ cười thật tươi. Em tiếp tục đi trên đường, những hàng cây đu đưa trong nắng. Đường đã được trải nhựa và vỉa hè có lát những viên gạch đỏ hình lục giác nên rất dễ đi.
Em thích đi bộ đến trường mỗi ngày cũng là bởi muốn tận hưởng cái không khí trong lành và dịu mát này. Em chưa biết sau này sẽ thế nào nhưng ít nhất em vẫn sẽ còn được đi trên con đường này trong nhiều năm tới.
Tả con đường từ nhà đến trường
Tả con đường từ nhà đến trường – Bài làm 2
Con đường, nhìn qua thì tưởng như vô tri vô giác nhưng đối với em, con đường chính là một người bạn tri kỉ, đặc biệt là con đường từ nhà đến trường.
Con đường ấy em vẫn thường đi qua mỗi ngày. Dù ngày nào, con đường cũng như vậy nhưng em lại có một giác khác nhau. Buổi sáng thức giấc, việc đầu tiên em làm là mở cửa sổ và ngắm nhìn xuống phía dưới con đường. Khi bước chân ra cửa, trong lòng em cảm thấy vô cùng hân hoan. Không khí buổi sáng bao giờ cũng thật trong lành. Con đường từ nhà đến trường em đã được trải nhựa nên đi lại rất dễ dàng. Đường không quá rộng bởi cũng không có nhiều xe cộ đi lại. Hai bên đường, thành phố đã trồng những cây phượng vĩ mà cứ đến mùa hè là chúng sẽ nở hoa rất đẹp. Em thích ngắm nhìn hoa phượng bởi vì đó là loài hoa của tuổi học trò. Đi dưới hai hàng phượng vĩ, những cánh lá phượng rì rào trong gió như đang nói chuyện cùng em. Chúng còn tỏa bóng mát rượi giúp che mát cho đường phố. Nơi em sống là thành phố nên mọc san sát đường là những dãy nhà cao tầng. Hầu như ở đây nhà nào cũng kinh doanh cả. Có nhà đã mở cửa từ sớm, đặc biệt là các quán ăn sáng. Đông nhất vẫn là quán bánh mì pa tê ở gần cổng trường. Học sinh chúng em thường mua bánh mì ở đó.
Con đường này với em đã trở nên quá quen thuộc. Em không muốn xa con đường này một chút nào dù biết rằng sau này rồi cũng sẽ phải đi trên những con đường khác nữa. Vậy nên em đã lưu giữ hình ảnh về con đường và cất nó vào một góc nhỏ trong trái tim mình.
Thu Thủy