Đề bài: Tả con đường đến trường của em (lớp 3).
Bài làm
Mỗi ngày đến trường, em đều bước đi trên con đường thân thuộc. Lúc đầu, khi tự đi bộ đến trường em thấy ôi sao con đường đến trường lại dài đến như vậy, em cất những bước đi nặng nề. Nhưng càng ngày đi họ trên con đường ấy, em dần quen hơn và thấy quãng đường đến trường như gần hơn, chắc có lẽ là do con đường này đã thân thuộc với em. Em vẫn nhớ trong một bài hát đã có câu: “Đường và chân là đôi bạn thân”, có lẽ chân đi mãi sẽ quen đường thôi.
Nhìn từ xa con đường dài và rộng lắm, như những con rắn khổng lồ, ngoằn ngoèo. Con đường được bao phủ bởi một màu xanh tươi mát của hàng cây hai bên đường. Trước đây, con đường ấy vẫn chỉ là đường đấy đi còn bụi lắm, những ngày mưa thì lại trơn và khó đi hơn. Nhưng giờ đây đã được tu sửa lại thành đường bê tong, nên cũng thuận tiện hơn cho mọi người đi lại và cả em nữa.
Mỗi buổi sáng, khi từ nhà đến trường em có thể chiêm ngưỡng được bao cảnh vật thiên nhiên xinh tươi trên con đường ấy.Sáng sớm, ông mặt trời đã đánh thức vạn vật, những tia nắng nhẹ bắt đầu le lói không quá gắt, nó vừa đủ để ta cảm nhận nhựa sống của một ngày mới đang bắt đầu. Cây cối hai bên đường xanh non mơn mởn, chắc có lẽ chúng đã được gột rửa bao bụi bẩn nhờ trận mưa rào tối qua. Cây cối đua nhau vươn mình đón ánh nắng sớm. Nhìn cảnh vật xung quanh khiến cho tinh thần của em vui tươi hẳn lên, đôi chân em tung tăng bước đến trường. Nắng sớm chiếu nhè nhẹ lên mái tóc của em. Hàng hoa râm bụt ven đường nay đã nở hoa như muốn khoe sắc cùng vạn vật, trông những bông hoa như những chiếc đèn lồng nhỏ xinh vậy. Hoa nở khiến các chú ong, bướm cứ bay lượn xung quanh để lấy mật hoa.Những chú chim trên những cành cây cao cũng bắt đầu cất tiếng hót líu lo đón chào ngày mới. Buổi sáng, khi em đi học cũng là lúc mọi người đi làm nhộn nhịp nhất, trên đường tấp nập tiếng cười nói, tiếng động cơ làm cho không khí buổi sáng càng thêm náo nhiệt hơn.
Bước cùng em trên con đường ấy khi đến trường là lũ bạn em, vừa đi chúng vừa tíu ta tíu tít cười đùa, nói chuyện rôm rả lắm. Từng đoàn học sinh cứ đi trên đường giống như đi hội vậy đông vui lắm.
Tất cả đã tạo nên bức tranh ngày mới diễn ra trên con đường đến trường thân quen của em. Nó như một bức tranh quê bình yên, thanh bình, mộc mạc, đơn sơ nhưng vẫn rất vui tươi và tràn đầy sức sống.
Con đường này đã gắn bó với em rất lâu, mỗi lần bước đi trên con đường này em đều có cảm giác thân quen đến lạ, nó như một phần không thể thiếu trong ký ức của em vậy. Con đường này sẽ như một người bạn thân thiết theo chân em từng ngày đến trường.