Sống chan hòa, hòa hợp với thiên nhiên, yêu quý và bảo vệ thiên nhiên là những việc làm và tình cảm truyền thống của con người bởi thiên nhiên với vô vàn những loài cây, loài hoa là ngôi nhà xanh của trái đất. Bởi thế mà mỗi người đều tìm cho mình được một loài cây để yêu để quý. Sự yêu quý ấy không chỉ bởi vể đẹp hài hòa mà tạo hóa ban tặng mà còn bởi những kỉ niệm, những kí ức gắn với loài cây ấy. Trong chương trình ngữ văn lớp 7, chúng ta sẽ bắt gặp đề bài biểu cảm tả về một loiaf cây em yêu. Ở đề bài này các bạn cần kết hợp được các phương thức như biểu cảm rồi sau đó là miêu tả cái cây mà em yêu quý từ hình dáng đến đặc điểm. Sau đây là hai bài văn mẫu như những gợi ý để các bạn tham khảo. chúc các bạn thành công!
BÀI VĂN MẪU SỐ 1 BIỂU CẢM VỀ MỘT LOÀI CÂY EM YÊU – CÂY PHƯỢNG
Thế giới xung quanh chúng ta trở nên đẹp đẽ và ý nghĩa biết bao khi ta biết yêu quý, trân trọng và cảm nhận vẻ đẹp của chúng. Và trong thế giới ấy, em yêu quý nhất là cây phượng vĩ.
Đó là cây phượng đứng sừng sững ở góc sân trường- khoảng sân đã gắn bó với em hai năm học cấp hai. Tình yêu dành cho cây phượng giống như sự nâng niu, gìn giữ những kỉ niệm dưới mái trường yêu dấu, nơi thanh xuân đẹp đẽ của mỗi con người. Không biết cây phượng có tự bao giờ nhưng em nghe bác bảo vệ kể lại rằng từ ngày thành lập trường, cây phượng đã trồng nơi đây. Đến nay cây cũng đã hơn hai mươi tuổi, trở thành một trong những cây nhiều tuổi nhất trên sân trường. Nhìn từ xa cây như một chiếc ô khổng lồ che mát cả một khoảng sân rộng.
Rễ cây to, tròn và đâm sâu xuống lòng đất mẹ hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Có những chiếc rễ ngoằn nghèo mọc chồi lên mặt đất như những con trăn khổng lồ và đó cũng là chỗ ngồi lí tưởng để trò chuyện, học bài của chúng em vào mỗi giờ giải lao. Thân cây mọc thẳng đứng lên phía trời xanh, cao khoảng hơn 10 mét. Thân cây to đến mức phải hai bạn học sinh ôm mới xuể. Nó khoác lên mình tấm áo màu nâu sẫm, xù xì và thô ráp nhưng bên trong là những mạch gỗ đang ngày ngày vận chuyển chất dinh dưỡng nuôi cây.
Từ phía ngọn cây mọc ra biết bao là cành lá, đâm ra tứ phía như những cánh tay đón nắng đón gió của đất trời khoáng đạt. Mùa xuân cây phượng đâm chồi nảy lộc để rồi hè đây, lá cây lại xanh ngát một màu mát mẻ. Lá phượng không to như lá của các loài cây khác mà nhỏ li ti như lá me. Mỗi khi có một cơn gió nhẹ thoảng qua, hàng trăm chiếc lá lại thi nhau lìa cành, chao liệng giữa không trung rồi đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng và thanh thản.
Khi những tiếng ve râm ran trong vòm lá, khi những bạn học sinh cuối cấp đang gấp rút chuẩn bị cho mùa thi căng thẳng thì cũng là lúc phượng ra hoa như để xoa dịu đi cái nắng gay gắt và chói chang của ngày hè oi bức. Những bông hoa phượng mới đẹp làm sao, một vẻ đẹp rất riêng, rất đặc trưng như chính thời học sinh vậy. Hoa phượng không mọc riêng lẻ mà kết thành từng chùm trông rất đẹp. Mỗi bông hoa có năm cánh hoa, nhỏ nhỏ xinh xinh hình tròn. Mỗi cánh hoa khoác lên mình màu đỏ thắm rực rỡ, mềm mại và khẽ đung đưa trước gió như những cánh bướm non. Màu đỏ ấy của mỗi bông hoa cùng nhau kết lại thành một vùng trời màu đỏ, như một ngọn đuốc rực cháy cả một góc sân trường. Điều đặc biệt là ngoài năm cánh nàu đỏ, mỗi bông goa còn có một cách lốm đốm vàng như tô điểm cho mày đỏ vốn rực rỡ kia. Hương hoa phượng không ngào ngạt như hoa ly mà chỉ thoang thoảng trong không khí. Chỉ thế thôi cũng để để thu hút các anh ong chị bướm đến hút những giọt mật tinh túy.
Cây phượng không chỉ là cây che bóng râm, che nắng, che mưa mà đó còn là loại cây gắn bó nhất với tuổi học trò.
Cây phượng nơi góc sân cứ lặng lẽ theo năm tháng đã chứng kiến sự khôn lớn, trưởng thành của bao thế hệ học sinh, là chứng nhân của bao cuộc chia tay bịn rịn của thầy cô và bè bạn. Nơi đây, dưới tán cây này còn là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi học trò- quãng thời gian đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi người.
Em rất yêu quý cây phượng, một tình yêu hồn nhiên và trong sáng đến lạ thường như yêu tuổi học sinh của mình vậy.
BÀI LÀM VĂN SỐ 2 VIẾT BÀI VĂN SỐ 2 LỚP 7: VĂN BIỂU CẢM VỀ LOÀI CÂY EM YÊU – CÂY PHƯỢNG
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu?” – mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi lại thấy nao nao buồn. Những lời ca gợi cho tôi nhớ về cây phượng. Tôi yêu quý loài cây gắn bó với tuổi học trò của chúng tôi làm sao!
Tôi quên sao được cảm xúc lần đầu tiên vào mái trường này. Hình ảnh cây phượng sừng sững xòe tán lá rộng che phủ cả một góc sân trường tạo cho tôi một ấn tượng đẹp sâu sắc. Phượng đứng cao, với những vòm lá xanh xanh vượt lên nóc nhà làm cho người xem liên tưởng đến hình ảnh gà mẹ đang dang rộng đôi cánh ôm ấp gà con. Cây phượng bắt đầu thắp lửa rồi. Lúc này tôi sực nhớ: hè đã đến.
Những ngày đầu hè, phượng lác đác những bông hoa như cánh bướm, sau đó nhiều đoá lung linh từng chùm rồi rực nở khắp cành. Những chùm hoa phượng đỏ như thắp cháy trong tôi những kỷ niệm về tuổi học trò. Ôi! Phượng có một quá khứ tuyệt vời – quá khứ vinh quang, hào hùng và đáng yêu đến thế! Tôi yêu những nụ hoa vừa hé, yêu những bông hoa nở rộ và yêu cả những cánh hoa lác đác rơi nghiêng. Tôi yêu cái gốc cây sần sùi bạc phếch nơi lũ chúng tôi thích đến túm năm tụm bảy trò chuyện. Có lúc chúng tôi khắc tên nhau lên chiếc áo nâu giản dị ấy, rồi những lúc ngước lên nhìn cây để đón hoa rơi. Và sự mong chờ đón đợi đã đến. Hoa lác đác rơi xuống sân trường. Hoa thám nhiên rôi xuống mặt đất không chút do dự, vẩn vơ. Có cánh hoa tung tăng bay lượn với làn gió nhẹ, có hoa còn lưu luyến khi phải xa cành. có lẽ nó cũng giống chúng tôi, trong giờ phút chia tay, xa trường xa lớp vì đã kết thúc năm học. Những lúc ấy ai cũng có sắc hoa nằm ở trong tâm hồn.
Cứ thế hoa phượng thả những cánh hoa son xuống mặt đất, đếm từng giây phút xa các bạn học trò. Hoa phượng rơi rơi… Hoa phượng rạt rào lay động khi các bạn về. Hoa phượng yêu chúng tôi đến thế, tôi cũng yêu hoa phượng biết nhường nào. Cây phượng đã hằn sâu trong ký ức tôi, làm cho tôi thêm gắn bó với trường lớp.
Những ngày hè cây phượng cô đơn giữa không gian yên vắng. Tôi vui với mùa hè nhưng không sao quên được mái trường yêu dấu – nơi đó có cây phượng trầm ngâm đứng đợi. Mỗi ngày tôi nhớ từng cành cây kẽ lá, nhớ từng nụ hoa, từng cánh hoa lác đác rơi dưới sân trường. Tôi muốn tìm lại nơi đây những ngày hè xa vắng. Ôi! Phượng thật đáng yêu, thật giản dị và cũng thật đẹp đẽ, góp phần tô điểm cho ngôi trường thêm đẹp.
Tôi yêu quý cây phượng vì nó như một người bạn thân thiết với tôi. Dù sau này có đi đâu về đâu, tôi vẫn nhớ mãi kỉ niệm những năm tháng còn đi học với những ngày tháng vui đùa bên gốc phượng, bên mái trường yêu dấu chất chứa những tình cảm hồn nhiên của tuổi học trò.
Nguồn Internet