Tả ngôi trường em đang theo học
Gợi ý
Tôi rất yêu trường mình, Trường Tiểu học Thành Công.
Tôi thích đến trường thật sớm. Cổng trường đã hé mở. Bác bảo vệ đang kéo rộng hai cánh cổng chào đón chúng tôi. Sân trường rộng và dài hơn mọi khi vì học trò chưa đến đủ. Mặt sân khoác tấm áo màu xám tinh nghịch. Trên tấm áo đó, vài chiếc lá vàng rơi xuống, rải rác suốt mặt sân. Hai bên sân trường, những hàng cây xà cừ, cây bàng… đứng cạnh nhau nói cười rôm rả. Góc sân, cây phượng như xấu hổ, lặng lẽ đốt cháy mình bằng màu đỏ rực rỡ. Bên phải sân trường, mấy hàng liễu e lệ, rủ mình xuống mặt hồ. Sáng nào cũng vậy, các nàng đứng soi gương chải mái tóc mềm mại của mình. Mấy khóm hoa giữa sân trường rung rinh trước gió. Khóm nào cũng rực rở sắc màu, nở tung như làm duyên làm dáng. Bao quanh trường là hàng rào chắc chắn, có những dây hoa leo quấn quanh.
Học trò đến. Ngôi trường với những khu nhà hai tầng cũng tỉnh giấc, từ từ vươn vai đứng dậy, khoe cái áo mới màu vàng kiêu sa. Cách đây mấy hôm, cậc bác thợ xây đã mang đến cho nó cái áo mới này nhìn rất đẹp. Ở mỗi phòng học, các cánh cửa sơn xanh mở rộng cười rạng rỡ. Trong phòng, nền gạch hoa sạch sẽ, mát rượi. Những chiếc bảng vừa được các cô cậu học trò rửa mặt, khoe màu đen láng bóng. Những bộ bàn ghế mới đứng xếp hàng ngay ngắn, chỉnh tề như chú bộ đội trong quân ngũ…
Trong trường, tôi thích nhất là phòng truyền thống. Bên cạnh phòng hiệu trưởng, phòng Đoàn Đội đẹp đẽ, gọn gàng, phòng truyền thống lại trầm tĩnh với vẻ cổ điển của mình. Ở đó, lưu giữ bao điều về lịch sử, về truyền thống nhà trường, nơi mà nhiều thế hệ học sinh đã gắn bó. Mỗi lần bước chân vào trong căn phòng ấy, cảm giác của tôi thật khó tả. Tôi mong có một ngày sẽ góp phần làm giàu thêm truyền thống nhà trường…
Khi ba hồi trống vang lên giòn giã, báo hiệu giờ học đã đến, học sinh đi vào các lớp. Ngoài kia, sân trường buồn khi vắng học sinh. Chỉ có nắng qua kẽ lá xuống làm bạn với sân truờng. Đâu đó có tiếng chim hót líu lo, tiếng ve kêu râm ran, tiếng lá bay xào xạc… Những âm thanh đó càng làm cho không gian thêm yên tĩnh. Giờ ra chơi, học sinh ùa ra như bầy ong vỡ tổ. Sân trường tươi tỉnh, hân hoan sau những giây phút u sầu. Các cô cậu học trò nhảy dây, đá cầu, bắn bi… vui nhộn. Dưới gốc cây phượng, mấy cô học trò nhỏ to, thì thầm câu chuyện. Có mấy cậu học trò rượt đuổi nhau quanh gốc bàng, gốc phượng… Sân trường rộn ràng hẳn lên. Tan học, học sinh về hết. Ngôi trường buồn bã, im lặng. Bóng tối bao trùm tất cả, trường chìm dần vào giấc ngủ, lặng lẽ chờ đón một ngày mới.
Trường đã gắn bó với tôi trong suốt năm năm. Nghĩ tới lúc phải xa trường, lòng tôi nôn nao quá.
Hocvanvanhoc.com