Đề bài: Em hãy tả cây mận mà em biết
Tả cây mận – Bài làm 1
Nếu mọi người đã từng đến với Mộc Châu quê em vào những ngày Tết đến, xuân về thì chắc hẳn không thể nào quên được hình ảnh của những cây mận với những bông hoa trắng che kín một vùng trời. Cả một cánh rừng có khi bạt ngàn hoa mận.
Vườn nhà em cũng có trồng một cây mận. Vào mùa mận chín, quả của nó đủ cho cả gia đình em thưởng thức. Cây mận này khá cao, tính từ dưới gốc lên đến ngọn có lẽ nó phải cao tới hơn 4 mét. Từ thân cây các cành cây đâm ra tua tủa và chen chúc nhau. Cành này chạm vào cành kia quấn quýt không tách rời. Niềm vui của em là được đứng ngắm nhìn những cành cây đung đưa trong gió. Lúc ấy chúng như những đứa trẻ vô tư hồn nhiên nô đùa. Thân của cây mận có màu nâu đen. Khi chúng ra hoa, cây mận trở nên đẹp rực rỡ chẳng thua kém gì cây hoa anh đào bên Nhật Bản. Những bông hoa mận nhỏ và có màu trắng. Lá của cây mận bé và dài chỉ bằng một ngón tay của em thôi. Lá có màu xanh, bóng nõn. Em thích nhất là khi cây mận ra quả. Quả mận lúc còn non có màu xanh nhưng khi chín có màu đỏ tím ăn ngọt lim, tươi ngon. Vỏ ngoài của quả mận còn được bao phủ bởi một lớp phấn trắng. Quả mận không quá to, nó chỉ bằng quả táo ta thôi nhưng nhiều thịt. Em thích nhất là ăn mận chín ngay bên dưới gốc cây của nó.
Em đã chăm sóc cho cây mận này vô cùng cẩn thận vì em biết rằng nếu lơi là một chút, cây sẽ không còn sai quả như bây giờ nữa.
Tả cây mận mà em biết
Tả cây mận – Bài làm 2
Cây mận là loài cây ăn quả quen thuộc đối với em vì xung quanh nhà em hầu như nhà nào cũng có cây mận. Đây cũng chính là nét đặc trưng mà có lẽn chỉ có vùng Tây Bắc quê em mới có.
Những cây mận mọc ở vùng rừng núi nhưng cây nào cũng cao lớn và mọc đều tăm tắp. Chúng cao khoảng 3-4 mét, tán lá rộng che phủ kín cả một vùng. Nếu đứng nhìn từ xa, cây mận như một cái ô đang xòe rộng. Lá của cây mận thon dài, không quá to, không quá nhỏ. Chúng mọc kín trên các cành cây. Cây mận nhìn bình thường cho đến khi nó ra hoa. Hoa mận nếu tách rời thì không quá đẹp nhưng khi chúng mọc chung với nhau thì nhìn cảm giác như tuyết phủ trên cây. Cũng chính vì điểm này mà vào mùa xuân du khách thường thích đến đây để chụp ảnh cùng với hoa mận. Nếu không nói, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ là họ đang đi du lịch nước ngoài chứ ít ai nghĩ rằng đó là bức ảnh chụp ở vùng núi cao của Việt Nam. Khi hoa mận rụng cũng là lúc mà quả mận được chào đời. Chúng to dần lên mỗi ngày, càng nhín thì càng mềm và ngọt. Nhiều người thích ăn mận xanh nhưng em thích ăn khi mận phải thật chín. Lúc ấy là lúc quả mận ngọt nhất.
Những cây mận cứ như vậy gắn liền với tuổi thơ của chúng em, gắn liền với những kỉ niệm êm đẹp mà sau này nếu có xa quê hương em cũng sẽ luôn nhớ về chúng.
Thu Thủy