Đề bài: Viết bài văn miêu tả cảnh bình minh trên biển
Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất có tiếng sóng vỗ bờ suốt ngày đêm và những con tàu chở đầy tôm cá. Trăng lên, biển lung linh dát vàng sóng sánh, khi chiều về nhuộm màu tím sẫm, có khi xanh lơ, nhưng có lẽ đẹp và ấn tượng với tôi nhất đó là cảnh bình minh.
Vào lúc rạng đông, mặt biển gợn sóng yên ả, ngồi trên cồn cát phóng tầm mắt ra xa tôi thấy cả một chân trời ửng hồng. Mặt trời buổi sớm tròn, hồng nhạt như mắt của con cá chép vàng trong ngày cúng ông công ông táo. Trước mặt tôi, biển cả mênh mông, rộng lớn và bình yên quá, nó khác xa cái vẻ rực rỡ của cảnh hoàng hôn mà nhà thơ Huy Cận viết: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa” của biển quê ông.
Tôi tung tăng bước chân trên nền cát trắng mịn cảm nhận cái mặn mòi của gió biển thấm vào da thịt sao mà gần gũi. Tôi hướng về phía biển, mặt trời nhô cao hơn, lấp lánh kiều diễm chiếu xuống mặt biển những tia nắng ấm áp của ngày mới.Từng đàn chim hải âu chao liệng trên nền trời xanh thẳm mang đến cảm giác thanh bình đến khó tả. Lúc này, trên bến đã đông đúc các bà các cô đang đợi tàu cập bến, tiếng nói cười vui vẻ. Ngày mới bắt đầu trên bến biển là cảnh nhộn nhịp đông đúc của người dân quê tôi.
Bao năm xa quê, tôi vẫn nhớ về những ngày thơ ấu được ngắm những con sóng biển nối đuôi nhau đến cuối chân trời, tôi vẫn thèm được thấy những con tôm con cá nhảy tanh tách trong những khoang tàu người dân phố biển. Tất cả trong tôi vẫn vẹn nguyên những ánh hồng của buổi ban mai, những tiếng gió biển trong buổi sớm mai kia và chắc chắn tôi sẽ quay trở lại nơi đó vào ngày không xa…
Nguồn: Kênh văn học