Hãy kể lại một chuyến đi xa đầy thú vị
Hướng dẫn
Mùa hè năm 1995, mẹ cho tôi đi du lịch ở Huế. Đó là một chuyến đi khá thú vị. Đêm hôm trước mẹ dặn tôi ngủ sớm để bốn giờ sớm mai khởi hành. Suốt đêm tôi thao thức về chuyến đi xa của mình. Mãi gần sáng mới chợp mắt được một lúc. Đúng bốn giờ, mẹ đã gọi dậy chuẩn bị. Năm giờ xe bắt đầu chuyển bánh, bốtôi còn nắm tay dặn:
– Hiếu đi cho khỏe và về kểlại cho bốnghe nhé!
– Vâng, thưa bốcon nhớ ạ!
Xe đưa chúng tôi qua thành phốThanh Hóa, Vinh rồi Hà Tĩnh. Qua Hà Tĩnh một đoạn, xe bắt đầu vượt đèo. Mẹ bảo đó là Đèo Ngang. Nơi đây xưa kia bà Huyện Thanh Quan đã từng làm thơ. Xe leo mãi, leo mãi tới đỉnh đèo. Trước mắt tôi là một vùng trời biển rộng mênh mông bát ngát. Qua Đèo Ngang, chúng tôi đến đất Quảng Bình, qua Đồng Hới rồi mới đến cầu Hiền Lương. Xe vẫn lao vun vút, mãi mười hai giờ đêm xe mới đến Huế. Thành phố đã chìm trong giấc ngủ êm đềm. Xe qua cầu Tràng Tiền bắc trên dòng sông Hương. Hai bên bờ, đèn sáng mờ ảo, lung linh. Chúng tôi nghỉ ở khách sạn Quân Đội. Đi suốt ngày mệt quá nên vừa nằm lên giường tôi đã ngủ chẳng còn biết trời đất gì nữa.
Sáng ngày đầu tiên ở Huế, mẹ cùng các cô chú cho chúng tôi đi chợ Đông Ba. Bây giờ tôi mới có dịp ngắm thành phốHuế, quả là “Huế đẹp, Huế thơ” như nhiều người đã từng ca ngợi, vẻ đẹp trầm tĩnh lạ thường. Vào đến chợ, chúng tôi hoa cả mắt vì đủ các loại trái cây ở quê tôi không có như: Nho, xoài, chôm chôm, sầu riêng… Qua hàng hoa quả, mẹ và tôi lên tầng hai. Ôi! Đủ mọi thứ hàng hóa, thứ gì cũng đẹp.
Buổi chiều, đoàn tổ chức đi thăm cố đô. Theo chỉ dẫn của cô hướng dẫn viên chúng tôi vào Đại Nội. Cảnh nào ở đây cũng khiến tôi ngạc nhiên. Đây là những khẩu đại bác bằng đồng. Nơi kia là những đỉnh đồng to tướng nặng hàng tấn, rồi bàn thờ các ngai vàng của các vua nhà Nguyễn.
Thăm xong Đại Nội, chúng tôi còn tiếp tục đến thăm chùa Thiên Mụ Chùa nằm cheo leo trên sông Hương. Ngôi chùa thật là cổ kính, với nhiều tầng tháp cao. Đó là một công trình kiến trúc nổi tiếng của xứ Huế.
Ngày thứ hai, chúng tôi đi thăm khu lăng tẩm của các vua. Đầu tiên là Lăng Tự Đức rồi Lăng Khải Định. Lăng Tự Đức êm đềm như vườn tược Huế. Lăng Khải Định tuy không đồ sộ nhưng lộng lẫy. Chúng tôi phải trèo hàng trăm bậc đá mới vào đến Lăng. Một tòa nhà hiện ra làm tôi choáng ngợp bởi những đường nét hoa văn múa lượn những màu sắc rực rỡ. Tất cả đều được ghép bằng những mảnh sứ. Vào sâu hơn nữa là tượng vua Khải Định đúng bằng đồng to lớn và vệ.
Thế là kết thúc ngày du lịch thứ hai. Tối hôm ấy, chúng tôi ngồi thuyền rồng trên dòng sông Hương. Hai bên bờ sông, đèn điện như sao ẩn hiện. Dòng sông lấp lánh như dát vàng. Con thuyền từ từ trôi theo giọng hò của các cô ca sĩ.
Đó là một chuyến đi thú vị chẳng bao giờ tôi có thể quên được. Đất nước ta còn nhiều danh lam thắng cảnh đẹp hơn nữa. Nào vịnh Hạ Long- một kì quan của thiên nhiên, nào động Phong Nha, một Hạ Long trên cạn. Sa Pa là Đà Lạt của miền Bắc, còn Đà Lạt là Sa Pa của phương Nam. Tôi ước mong mình sẽ được đi thăm những nơi như thế để thêm yêu đất nước quê hương.
Theo Baigiangvanhoc.com