Cảm nghĩ về hai câu thơ trong bài thơ Xa ngắm thác núi Lư của Lý Bạch
Hướng dẫn
Cảm nghĩ về hai câu thơ trong bài thơ Xa ngắm thác núi Lư của Lý Bạch
Trong các bài thơ Đường đã được học trong chương trình sách giáo khoa Ngữ văn 7, bài thơ Xa ngắm thác núi Lư là một bài thơ mà em thích nhất, nội dung bài thơ như sau:
Nắng rọi Hương Lô khói tía bay,
Xa trông dòng thác trước sông này.
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước,
Tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây.
Đây là tác phẩm của Lý Bạch, một nhà thơ nổi tiếng của Trung Quốc, ông được mệnh danh thi tiên. Thơ của ông thường giàu tình yêu đối với thiên nhiên đất nước, thể hiện một tâm hồn phóng khoáng khao khát tự do, ông là người coi thường danh vọng, coi trọng tình bằng hữu, sống hào hiệp, nghĩa khí nhưng tràn đầy cảm xúc lãng mạn bay bổng. Bài thơ Xa ngắm thác núi Lư là một bài thơ tả cảnh tuyệt bút của ông.
Bài thơ rất ngắn gọn chỉ có 28 chữ nhưng đã tạo nên một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp. Bức tranh sinh động có đầy đủ đường nét, màu sắc, đặc biệt bức tranh đó thể hiện một tâm hồn đầy tài ba và lãng mạn của một vị thi tiên.
Đoc bài thơ và nhìn ở góc độ toàn cảnh ta thấy trước mắt hiện lên một khung cảnh thật uy nghi của núi Lư. Đó là ngọn núi không cao nhưng vách núi lại rộng như tấm vải khổng lồ treo lơ lửng trên không trung. Và ở đó có ánh nắng mặt trời rực rỡ đang tỏa chiếu xuống núi và núi bốc ra những đám khói màu hồng nhạt, giống như một lò hương nghi ngút. Có thể tác giả có một cách nhìn rất đặc biệt trong việc miêu tả màu sắc. Thể hiện cái nhìn rất tinh tế sác sảo của nhà thơ Lí Bạch.
Giữa khung cảnh thiên nhiên đầy sắc màu đó là một dòng thác đang ào ạt đổ từ trên đỉnh núi xuống dòng sông.
Câu thơ thứ 2. Xa trông dòng thác trước sông này.
Tác giả đã chỉ rõ vị trí đứng của mình, đó là một nơi không gần với dãy núi ta hiểu việc lựa chọn vị trí của tác giả là có lý do, bởi khi đứng ở nơi đó ông dễ dàng quan sát được toàn bộ bức tranh thiên nhiên ban tặng đó. Đó là một bức tranh tả khung cảnh hùng vĩ của dãy núi Lư. Dòng thác trắng xóa đổ ào ạt từ trên xuống như treo giữa dòng sông. Tốc độ chảy từ trên xuống rất mạnh do nước chảy siết, tung bọt trắng xoá. Đứng từ xa ta có cảm giác như những bọt trắng ấy đổ ào ào từ trên trời xuống. Câu rất ngắn gọn chỉ 7 chữ thôi nhưng Lý Bạch đã diễn tả sự quy mô, khổng lồ của thác nước.
Nếu thác nước kia chỉ đơn thuần là sự miêu tả khung cảnh thiên nhiên, có lẽ ta sẽ khó có thể cảm nhận được cái đẹp ngoài sự hoành tráng của thác nước song khi đọc đến câu thơ tiếp theo ta mới thấy được cái đẹp lung linh của thác nước. Đó là cảm giác của tác giả khi ông ngỡ thác nước kia chính là dải Ngân Hà tuột khỏi mây. Dải Ngân Hà vốn là một hiện tượng thường thấy trên bầu trời, rất đẹp với muôn vàn vì sao sáng lấp lánh. Cả dòng thác chảy dài xuống phía dưới như hàng ngàn vì sao đang sa xuống rực sáng cả một góc trời. Đây là một cách so sánh khá độc đáo và hợp lí làm cho người đọc bất ngờ và thú vị. Chi tiết này vừa thực vừa hư rất hợp với bút pháp lãng mạn của Lí Bạch. Bức tranh kì vĩ của núi sông này như được bàn tay của người thợ vẽ tài hoa là tạo hóa đã pha màu tạo sắc.
Đọc cả bài thơ ta thấy từ ngữ tác giả đùng rất chính xác, điêu luyện và mang một sức gợi rất lớn. Nhịp thơ và nhịp thơ mạnh mẽ làm nổi bật hẳn lên hình ảnh hùng vĩ kì diệu của một dòng thác từ trên cao gần ba ngàn thước “bay thẳng xuống”.
Chỉ với bốn câu thơ ngắn gọn, bằng tài năng và sự tinh tế của mình nhà thơ đã vẽ ra trước mắt chúng ta một bức tranh đủ màu sắc, hình khối, đường nét. Đồng thời bài thơ còn cho thấy tấm lòng yêu quê hương đất nước của Lí Bạch phải yêu lắm thiên nhiên đất nước ông mới có thể vẽ lên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp đó.
Theo Baigiangvanhoc.com