Viết cho tháng 7 mưa ngâu. Gửi tặng các bạn đọc chùm thơ tháng 7 mưa ngâu – chùm thơ tình về tháng 7 chất chưa bao cảm xúc buồn tênh. Kèm theo những dòng stt hay về tháng 7. Bạn biết rồi đấy, tháng 7 là tháng của những ngày nắng chói chang. Tháng của những cơn mưa chiều bất chợt. Tháng của những nỗi nhớ đầy vơi. Tháng 7 không ngọt ngào như tháng 3, không hiền hòa như tháng 4. Không cô đơn như tháng 12…Tháng 7 có một hương vị gì đó rất riêng, rất khó gọi thành tên.
Đôi lúc người ta ví tháng 7 đỏng đảnh như những cô gái dậy thì. Buổi sáng se se, buổi trưa năng gay gắt, ấy nhưng chiều về lại đổ ập mưa ngâu. Tháng 7 tháng của mưa ngâu. Nhưng cơn mưa xối xả trút xuống khiến lòng người man mác, hư vô. Tháng 7 cũng làm cho ta gợi nhớ gợi thương một bóng hình xưa cũ. Tháng 7 cũng khiến cho ta mon men bò về ký ức với những cái ôm, nụ hôn ướt át vẫn còn dấu ấn trên môi…
Kỳ diệu lắm! Ai bảo cái nắng tháng 7 cháy da cháy thịt khiến con người chai lỳ cảm xúc? Không! Tháng 7 lại khiến ta mơ mơ màng màng một thứ gì đó rất khó hiểu. Nếu ai sinh ra và lớn lên ở miền quê, bạn sẽ bùi ngùi khi vô tình ngửi mùi rơm thơm nhà ai đốt cháy. Bạn sẽ lạnh lòng khi bất chợt gặp cánh diều tuổi thơ…Để rồi những bài thơ ngắn về tháng 7 cứ tuôn ra như một dòng tự tình của bao gã tình si.
Chào tháng 7 mưa ngâu! Hãy cùng chúng tôi nếm trọn vị tháng 7 qua những bài thơ hay viết về tháng 7 kèm theo những câu nói hay, stt hay về tháng 7 mà tôi vô tình tìm được trên các trang mạng các bạn nha!
I. Chùm Thơ Tháng 7 Mưa Ngâu – Thơ Tình Tháng 7
“Tháng 7 mưa ngâu, bắc cầu ô thước, Ngưu Lang Chức Nữ hạnh phúc bên nhau. Tháng 7 mưa ngâu, con về với mẹ, cài lên mình bông hoa đỏ thắm, có mẹ là hạnh phúc một đời” Tháng 7 tháng của Ngưu Lang – Chức Nữ gặp nhau. Tháng 7 cũng là tháng báo hiếu mẹ cha. Tháng 7 tháng của đôi lứa buồn buồn vui vui. Hãy cùng chúng tôi thưởng thức những vần thơ tháng 7 mưa ngâu hay và xúc động nhất dưới đây nhé!
1. THÁNG BẨY MÙA YÊU
Thơ: Triệu Phú Tình
Tháng bẩy rồi hoa bưởi có còn không
Mà ra chợ nhiều bòng bầy đến thế
Cúc Quỳ ơi thu về có vàng chóe
Rộ cánh đồng như thảm vẽ màu pha
Tháng bẩy rồi người sao mãi cứ xa
Chẳng về đây bên ta khi mùa nhớ
Tiếng lá rơi xạc xào làm ta ngỡ
Bước chân người như đang ở đâu đây
Tháng bẩy rồi ông trời cũng buồn lây
Khóc dầm dề tạo mưa rây sầu tủi
Tháng bẩy này ta tự mình an ủi
Trước cuộc đời ngắn ngủi biết ra sao
Lý trí nào con tim bảo thế nao
Đôi lúc thấy lòng chênh chao nhiều lắm
Tháng bẩy ơi cho ta được gửi gắm
Lệ theo mưa thấm đẫm khúc tình sầu
Tháng bẩy ơi có phải tháng mùa ngâu
2. MÙA NGÂU CHẮP CÁNH
Thơ: Triệu Phú Tình
Tháng bẩy ở nơi em
Mưa có thèm thăm ghé
Chắc có lẽ ướt mèm
Lệ mi hoen buồn tẻ
Sầu cô lẻ một mình
Đêm lặng thinh ngóng đợi
Chút chới với của tình
Xa xôi mình chẳng nói
Anh cất gói nhớ mong
Em đếm đong chẳng kể
Cứ nuốt lệ vào trong
Tình nào không đổ bể
Thôi đừng thế nữa đi
Mưa to thì khắc tạnh
Mùa đông lạnh xá chi
Miễn mình vì đôi cánh
Chắp cô quạnh hai nơi
Chốn phương trời cách biệt
Tình tha thiết chẳng rời
Em yêu ơi viết tiếp
Tình da diết mùa ngâu.
3. VẦN THƠ THÁNG BẢY
Thơ: Cao Hằng
Em lại viết vần thơ buồn tháng bẩy
Bởi tháng ngày đang đầy rẫy mưa ngâu
Chức Nữ Ngưu lang chia cách nhịp cầu
Cho năm tới tháng bẩy sầu thương nhớ.
Cả đất trời buồn vui ngày gặp gỡ
Quặn đau lòng sao ai lỡ lia xa
Đôi uyên ương thương nhớ mãi không già
Để tháng bảy tình chia xa lận đận.
Bao yêu thương nay chất thành cơn giận
Tháng bẩy buồn ai oán hận tình ai
Và chiều nay trời vương gió mưa hoài
Em lặng ghép vần thơ tình khắc khoải.
4. THÁNG 7
Thơ: Trần Kim Anh
Tháng bảy nào ướp nỗi nhớ chơi vơi
Cứ bịn rịn bên đời ai ngóng đợi
Em thả nắng hoang thu vàng lối
Dập phượng hồng góc khuất heo may
Tháng bảy này ai vụng dại đôi tay
Hong môi ngọt giữa ngàn mây chao liệng
Khát khao cứ bật rung thành tiếng
Phút giao mùa lúng liếng khúc dân ca
Tháng bảy chưa về phơi sắc ngàn hoa
Sáo vi vu nâng cánh diều no gió
Đôi mắt cười ngát thơm làn môi đỏ
Má em hồng … kìa nhan sắc phù xuân
Tháng bảy về hao khuyết ánh trăng ngân
Thương mùi tóc, mùi da em dè dặt
Cứ sững sờ mùa ngâu ai gieo hạt
Ướt mưa chiều thổn thức tiếng chuông rung.
5. CƠN MƯA NGÂU THÁNG BẢY
Thơ: Triệu Phú Tình
Cơn mưa ngâu bất chợt
Cứ đùa cợt mái hiên
Giọt tí tách triền miên
Gợi một miền yêu cũ
Cơn mưa giăng giăng phủ
Phượng rơi rủ khắp đường
Nhớ một mùa hạ thương
Sắp qua nhường thu tới
Chuyện tình buồn nghĩ ngợi
Tháng bẩy đợi mùa ngâu
Em giờ ở nơi đâu
Có bên cầu Ô Thước
Có bao giờ biết được
Dù sau trước thế nào
Anh vẫn khấn trời cao
Nhuận làm sao tháng bẩy
Để đôi môi run rẩy
Nói mê mải lời yêu
Mình gặp gỡ thêm nhiều
Thỏa bao nhiêu mong nhớ
Em không phải nức nở
Khóc lệ nhỏ dương gian
Ngập lụt lại lan tràn
Dân buồn than tội lắm
Vẫn yêu em say đắm
Tận sâu thẳm lòng anh
Chức Nữ ơi xin đành
Tình ta thành dang dở
Yêu em trong niềm nhớ.
6. CƠN MƯA THÁNG BẨY
Thơ: Triệu Phú Tình
Giữa mênh mang giọt lệ trời rơi mãi
Mịt mù mưa giăng trải khắp phố xa
Cuộc tình lỡ bỗng ùa về diết da
Theo mạch nhớ xưa đậm đà tháng bẩy
Chớm vào thu nắng không còn bỏng rẫy
Em nhẹ nhàng tung tẩy đến bên anh
Ngày tháng bẩy bầu trời rất trong xanh
Chim ríu rít chuyền cành đua nhau hót
Em trao anh cả ngàn lời dịu ngọt
Chẳng để ý những đắng đọt ngày sau
Em vẽ một khung trời ta có nhau
Ôi hạnh phúc nhưng nào đâu được hưởng
Một ngày mưa ngày mưa ngâu ập xuống
Em chênh chao luống cuống giữa lưng chừng
Tình yêu lý trí cái nào phải dừng?
Và anh hiểu nên chọn ngừng ở đó
Vào một ngày tháng bẩy đầy giông gió
Mưa bão bùng anh buông bỏ rời xa
Cũng ngày mưa giống hệt thế này à
Anh quay bước bao thiết tha gửi lại
Mặc dù lòng quặn thắt đầy tê tái
Đành trở về thơ dại thuở chưa yêu.
7. THÁNG BẢY VÀ EM
Thơ: Phú Sĩ
Em sợ lắm mưa sầu tháng bảy
Chuyện tình mình tan chảy theo mưa
Gió buồn quạnh vắng song thưa
Chơi vơi đêm lạnh tiễn đưa ngày tàn
Bởi dòng ngâu võ vàng lắm nỗi
Đoạn chia rồi những mối tình sâu
Qua bao năm tháng dãi dầu
Chữ duyên chữ nợ ban đầu phôi phai
Mưa tháng bảy giọt dài giọt vắn
Thấm đượm tình sâu lắng trong tim
Em tô điểm nét êm đềm
Mong sao tháng bảy nỗi niềm đi qua.
8. MƯA THÁNG BẢY
Thơ: Tùng Trần
Kỉ niệm nào nơi quá khứ xa xưa
Một buổi chiều trời mưa rơi tháng bảy
Nắm bàn tay không đắng đo ngần ngại
Anh hứa rằng yêu mãi chỉ mình em
Lời hẹn thề như mật ngọt dịu êm
Phút xao lòng khiến tim như khờ dại
Giọt mưa rơi hay lệ bờ mi chảy
Hạnh phúc này có phải một giấc mơ
Cứ ngỡ rằng tình đẹp tựa vần thơ
Nụ hoa yêu đợi chờ ngày kết trái
Con thuyền tình được êm chèo xuôi mái
Gió xoay chiều rồi ngược lái chênh chao
Anh phụ phàng lỗi hẹn chữ trầu cau
Để sánh vai kẻ đến sau hoàn mỹ
Tại em khờ yêu lầm người ích kỉ
Nên bây giờ khổ luỵ trách hờn ai
Tháng bảy về trên phố cũ chiều nay
Lòng xốn xang kéo dài theo nỗi nhớ
Từng hạt mưa hoà lệ sầu nức nở
Của một người đang dỡ giấc mơ hoang.
9. CƠN MƯA CHIỀU…BẤT CHỢT!
Thơ: Ngọc Lê
Ta ngồi đếm giọt mưa chiều tháng bảy
Giọt ngắn dài như lệ đẫm mắt ai
Nghe tiếng mưa chợt buông tiếng thở dài
Nỗi nhớ lại ùa về trong tiềm thức!
Tình yêu đến rồi đi trong nuối tiếc
Để tim khờ vương mãi một niềm yêu
Tháng năm dài cũng chẳng thể nhạt phai
Cứ ở mãi tận sâu cùng tim nhỏ!
Qua ngày tháng tưởng nằm yên ngủ kỹ
Chợt ùa về khi ngồi đếm mưa rơi
Bao niềm yêu lại vương vấn chiều nay
Tim lắng đọng nghe thời gian gõ nhịp
Một điều ước cho con tim thổn thức
Mong quay về ký ức tuổi đôi mươi
Ta được yêu và ta cũng sẽ yêu
Để ngày sau mắt chẳng sầu lệ đẫm
Ngồi đếm giọt mưa thu rơi vội vã
Ước được là ngọn gió đến bên ai
Thắp lửa yêu thương ấp ủ bao ngày
Cho ngấn lệ chẳng còn rơi vì nhớ!
Hàn gắn lại một cuộc tình đã lỡ
Cùng bên nhau dệt lên những ân nồng
Chung bước đời giữa bể ái mênh mông
Ta viết tiếp chuyện tình không đoạn kết!
10. NỖI BUỒN THÁNG BẢY
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Tháng bảy về trời đổ xuống giọt Ngâu
Em thương nhớ! đừng qua cầu rút ván
Làm nợ duyên lỡ làng theo năm tháng
Tim nhói đau nứt rạn máu ngược dòng.
Tháng bảy về anh hết ngóng rồi mong
Người yêu đến trong vòng tay âu yếm
Làn môi hôn buồng tim ngây ngất lịm
Ôm tình yêu đang chìm đắm ngọt ngào.
Tháng bảy về gieo giọt nắng vàng hao
Gió chiều thổi…cây nhào liêu xiêu ngã
Mình yêu thương mặn mà tha thiết quá
Đừng như Thu buông thả chiếc lá vàng.
Tháng bảy về em chớ vội sang ngang
Bỏ anh đứng bên hàng cây ngày trước
Rồi ngẩn ngơ lần lượt gieo từng bước
Tay vội lau giọt nước mắt ngược dòng.
II. Viết Cho Tháng 7 – Stt Hay Về Tháng 7
Chẳng biết ai đã đặt tên mà tháng 7 có tên buồn quá: “Tháng 7 mưa ngâu”. Tháng 7 đến thì cũng là lúc những cơn mưa lay lắt ghé thăm Sài Gòn. Mà mưa thì lúc nào cũng khiến tâm trạng của ai đó treo ngược cành cây, vui chẳng có bao nhiêu mà buồn thì cứ trào dâng trong lòng. Cũng chính vậy mà những tâm tư viết cho tháng 7, những dòng stt viết về tháng 7 luôn lay động lòng người đến thế. Chúng ta cùng đọc và cảm nhận những dòng tự tình của một ” tác giả” nào đó mà tôi đã kịp thời cập nhật dưới đây nha!
♥ Tháng 7 về. Sài Gòn bắt đầu trút những cơn mưa hối hả mà ko buồn luyến tiếc. Tôi đã đi qua cả một chặng đường dài với những vết thương hãy còn chưa lành miệng. Cứ ngỡ rằng tất cả đã đủ đen tối, đủ trống rỗng, đủ mất mát để vực mình xuống cõi hư vô, ấy thế mà ở giây phút cuối cùng tôi vẫn có thể nở nụ cười: Những gì đã qua là màu hồng và tím.
♥ “Ai cũng cần quên để sống tiếp cuộc đời mình”. Tôi cũng vậy.
♥ “Ai cũng cần quên” nhưng đôi khi ko muốn quên một điều gì đó, người ta vẫn phải nhắm mắt, cắn răng lại mà quên.
♥ “Ai cũng phải sống tiếp” nhưng đôi khi biết rõ đôi chân ko muốn bước thêm dù chỉ là một bước, người ta vẫn phải bước để đi hết số phận của cuộc đời.
♥ Có những lần “đôi khi” như thế và những nghịch cảnh buộc mình phải chấp nhận như thế, tôi như muốn nổ tung. Tôi vẫn chưa kịp quên kỷ niệm của những ngày mưa tròn đầy yêu thương thì người ta đã vội phủ trời xanh bằng màu nắng cháy. Biết làm sao một khi những yêu dấu kia đã bị chôn vùi. Biết làm sao khi mình là người bị bỏ lại giữa muôn trùng lãng quên. Biết làm sao khi những gì xảy ra ngọt ngào nhưng quá đỗi chóng vánh như một giấc mơ, mà tôi ko là người níu kéo được.
♥ Tháng 7 trôi vùn vụt. Chớp mắt đã thấy mình bỏ quên một vài nỗi buồn lẽ ra cần phải nhớ, vậy mà mọi thứ trước mắt tưởng chừng như đã trôi tuột về nơi rất xa, chẳng phải nơi ta đã bắt đầu, cũng chẳng phải những yêu thương ngày nào. Chẳng phải mọi thứ vẫn không ngừng rơi đấy sao…
♥ Mưa rơi. Nước mắt rơi. Tình rơi. Mình cũng rơi.
♥ Bao giờ thì có thể đứng vững?
♥ Tháng 7 – mộng vỡ tan tành.
♥ Có ai đó hỏi nếu một lần được chọn lựa, liệu tôi có ở lại nơi này? Xin thưa tôi vẫn chọn dc ở lại dẫu chẳng biết điều tốt đẹp nào sẽ xảy đến nếu tôi đặt chân đến ngôi trường xa lạ kia. Nhưng có một sự thật luôn phủ trắng tâm can: Nếu ra đi, tôi là kẻ bị bỏ lại. Chẳng ai muốn ra đi để rồi nhận ra mình là kẻ bị bỏ lại – đơn độc, đáng thương. ♥ Chỉ cần nhắm mắt lại là hình ảnh về ngôi trường ấy, về kết cục có hậu giữa tôi và Người ấy mồn một hiện ra, rõ như ngày trời chẳng đổ một cơn mưa mà còn nhẫn tâm trút đầy nắng gắt. Hình ảnh một cô bé mái tóc ngắn cũn ngần ngại bước dọc khắp hành lang lớp, dò dẫm từng cái tên chỉ để tìm một cái tên…Hình ảnh một chàng trai ngồi trong lớp, trông triệu người chỉ để tìm một người. Và họ gặp nhau, yêu thương tròn đầy. ♥ Giấc mơ màu tím xa vời tầm tay tôi dần được níu gần, níu gần từ tháng 7 ấy. Đến khi tưởng chừng chạm được thì bỗng chốc vỡ tan đi. Vỡ- tan hết. Tôi thẩn thờ, bẽ bàng nhìn hy vọng của mình trôi tuột vào quá khứ khi dòng đời vẫn ko ngừng đẩy bước chân tôi đi.
♥ Ngày đó, ngày đó….đã quá xa xôi. Và chính tôi là người nên tỉnh giấc.
♥ Đời ơi, đừng đong đầy mất mát.
♥ Tháng 7 – yêu thương nín câm lời
♥ “Mỗi khi đêm về, giấc mơ chập chờn bóng hình đang nhạt dần phía đằng xa. Con người ta nên bước lên dấu vết của thời gian để tìm kiếm cho mình chút thanh thản gữa cuộc sống quá ư là ngột ngạt. Nhiều khi tự hỏi mình đã sống như thế bao lâu rồi, mấy câu hỏi tưởng như vẩn vơ mà đau thắt lòng. Biết trả lời sao khi dòng đời vẫn không ngừng chảy xiết.
♥ Thượng đế chỉ ban tặng cho con người một trái tim mà lại tạo ra quá nhiều yêu thương. Nghịch cảnh của số phận luôn khiến những kẻ tự cho mình mạnh mẽ phải mỏi mệt và chết mòn, để rồi phải đi tìm những lời giải đáp không bao giờ tồn tại. Vẫn là cái đầu và đôi mắt ấy nhưng người khác sẽ đón nhận mọi việc theo cách riêng của họ, nhẹ nhàng hơn, tích cực hơn chăng? ♥ Khí trời sau cơn mưa lúc nào cũng trở nên trong trẻo đến lạ thường. Vậy mà sau bao nhiêu giông bão lòng người lại càng u ám, mịt mùng. Tôi bảo với người ta là tôi không thể bước đi một mình như thế, tôi bảo với người ta là hãy cho tôi quá giang ít ra thì cũng đến khi cơn mưa này tạnh hẳn. Có điều gì là không thể giữa chốn nhân gian này nhưng sao yêu thương đến với nhau lại quá trắc trở. Kẻ lạnh lùng cũng đến lúc nhận ra rằng con tim mình đang tan chảy và gục ngã. Người mềm yếu luôn bế tắc trước những lựa chọn.” ♥ Đời nghiệt ngã hay chính lòng người không nhận ra lối đi cho riêng mình?
♥ Mùa hè Sài Gòn cứ thẩn thờ trải nắng rồi chở mưa mà vô tình quên rằng nó cũng đang khiến con người ngập chìm trong mớ hỗn độn và thất thường của nó.
♥ Mùa hè Sài Gòn có tháng 7 không còn quay về nữa, tháng 7 đến từ chính con tim vội vàng và chết khi cái chớp mắt đầu tiên của đêm ụp xuống.
♥ Mùa hè Sài Gòn và tháng 7, điều gì đi sẽ ra đi mãi mãi, phải không?
Anh của tháng Bảy vào ngày cuối cùng, nói rằng chúng ta không thể gặp nhau nữa.
Tôi của tháng Bảy năm đó, yêu anh quên cả bình yên của chính mình.
Tôi của tháng Bảy năm nay, ở một vùng trời khác, tự hỏi anh của tháng Bảy năm nay, mang hương nào cho ai?
♥ Em của tháng Bảy chờ tôi rất lâu, kiên nhẫn và không lời trách móc. Em vẫn như thế, vẫn biết tôi dù có muộn cả tiếng, thì tôi vẫn là điều em muốn, và mang cho em điều mong đợi. Bữa ăn, hoa và món quà chỉ là cái cớ. Chúng ta chỉ muốn ở cạnh nhau, và tự thưởng thú xa xỉ của việc tiêu thời gian, đúng không?
♥ Nắng tháng Bảy chói chang gay gắt đến khó chịu. Em thường phàn nàn với anh rằng: “Giá như mặt trời bớt khoe khoang về sự rực rỡ của bản thân mình thì cuộc sống của chúng ta đã dễ chịu hơn rồi!” Anh nghiêng đầu cười, đôi mắt màu cà phê nheo lại nhìn ngắm gương mặt cáu kỉnh của em một cách tinh nghịch, còn bàn tay thì đặt trên đầu em, cố gắng che cho em những tia nắng đáng ghét, hung hăng chiếu rọi đến mọi nơi.
♥ Mình vẫn nghĩ, khoảnh khắc đẹp nhất mình từng thấy được chính là lúc này. Một trưa tháng Bảy nắng gió, ngồi trên đèo, nhìn ra biển xanh bát ngát, và con tàu đi qua. Cũng con tàu ấy nhiều năm trước đi từ Nam ra Bắc, mình đã ngẩn ngơ trước biển trời ngoài khung cửa sổ. Giây phút ấy, chỉ ước thời gian ngừng trôi.
♥ Này chàng trai, cảm ơn vì đã khiến trái tim em thổn thức, cảm ơn vì đã dịu dàng em. Tháng bảy vẫn nắng nhưng không đáng ghét như trước nữa bởi tháng bảy có anh.
>>>Đọc tiếp: Chùm thơ tháng 8 – Thơ tình tháng 8 hay nhất
Tháng 7 đẹp nhưng buồn phải không anh? Nhìn cơn mưa ngâu đổ ập vào không gian mà không lời báo trước đã khiến em chơi vơi vô cùng. Nhưng may mắn thay có những chiều mưa tầm tã, anh vẫn miệt mài bì bõm giữa nước chở em đi trên chiếc xe đạp cà tàng…Nép vội vào vai anh, lắng nghe mưa lộp bộp trên đường sao mà xao xuyến lắm anh ạ…Hi vọng với những bài thơ hay về tháng 7 mưa ngâu kèm theo dòng stt về tháng 7 trên đây sẽ đem đến cho các bạn những cảm xúc tuyệt vời nhất. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để có những giây phút tuyệt vời các bạn nhé! thân ái!