Văn miêu tả lớp 3: Tả về nguời thân trong gia đình em

Văn miêu tả lớp 3: Tả về nguời thân trong gia đình em

Hướng dẫn

Đề bài: Em hãy miêu tả về một nguời thân trong gia đình em

Bài làm 1

Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em,mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. Mẹ một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát:

“Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào

Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”.

Năm nay mẹ em 42 tuổi.Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em… Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em …… Có lần tôi bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện Trảng Bàng. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc tôi vì ba tôi bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm cả. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao, lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng,cử động chậm rãi, gượng nhẹ xếp đặt mọi công việc trong ngoài không rảnh tay dù bận mấy đi nữa mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng êm đềm thấm thía.

Mẹ luôn công tư rạch ròi, về nhà mẹ là mẹ, nhưng trên bục giảng mẹ là người thầy, nếu em vi phạm thì phạt ngay, mẹ không hề châm chước hay thiên vị.

Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai. Có hôm thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi xa xôi. Mẹ ôm tôi, nâng niu những vòng tay âu yếm. Mẹ đứng ngồi không yên, khi em đi học về muộn.

Bài làm 2

Chú Quản rất hiền lành. Nước da ngăm đen, chú nghiện chè vối.

Chú là em thứ ba của bố tôi. Chú là thương binh, bị mất cánh tay trái. Nhưng chú cày ruộng, làm vườn thì không một lực điền nào bằng. Chú có bằng tại chức Đại học Nông nghiệp, khoa Trồng trọt. Chú lai ghép cây rất thiện nghệ. Cam, chanh, bưởi, nhãn, vải trong vườn chú, bốn mùa xanh tốt, sum sê hoa trái. Có năm, chú thu hoạch đến ba, bốn chục triệu đồng. Chú là Chủ tịch Hội làm vườn ở quê tôi. Mẹ tôi nói: “Chú Quản là nông dân triệu phú có bằng đại học, được bà con quý mến”.

Xem thêm:  Top 69 stt chất 2019 mà bạn phải đọc ít nhất một lần

Vợ chồng chú Quản – thím Mai có ba người con, hai gái, một trai: Mùi, Hoa và Dũng. Ba chị em đều là học sinh giỏi. Gia đình chú Quản là gia đình văn hoá, sản xuất giỏi.

Bài làm 3

Ngoài chị Phương bác sĩ, em còn có một anh trai. Các bạn học của em đều nói: “Vinh ơi, anh trai bạn vừa học giỏi, vừa đẹp trai”. Nghe các bạn nói, em tự hào lắm.

Anh trai của em là Nguyễn Thế Hội, sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Da anh hơi đen, mắt sáng, trán cao, bạn bè gọi anh là “Hội hom”, nhưng anh học giỏi. Anh là một trong mười sinh viên được điểm cao nhất trong kì thi tuyển sinh đại học năm 2008 của trường Đại học Bách Khoa. Tính anh điềm đạm, ít nói, học hành chăm chỉ, rất khéo tay, giúp đỡ được nhiều công việc cho bố mẹ. ông bà và bố mẹ em rất yêu quý anh. Anh biết tiết kiệm tiền để mua sách để đọc và tự học. Áo quần mộc mạc giản dị nhưng tủ sách của anh có trên trăm quyển; quyển nào anh cũng kí tên và ghi rõ ngày, tháng mua và đã đọc.

Anh rất hiếu thảo, anh thường xuyên quan tâm, săn sóc ông bà. Mỗi lần mẹ bị cảm ốm, anh thao thức, lo lắng, nấu nước hương nhu, bạch đàn cho mẹ xông, mua thuốc cho mẹ uống. Anh kính trọng chị Phương và săn sóc em lắm. Anh mua tặng em cái cặp sách rất đẹp và cuốn sách Những tam lòng cao cả.

Em rất yêu quý anh Hội, người anh trai thân thương của em.

Bài làm 4

Nếu ai hỏi em trên đời này em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời rằng em yêu mẹ nhất. Như mọi người khác, mẹ em luôn vất vả là việc nuôi gia đình. Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình cân đối, không mập cũng không gầy. Thân hình của mẹ y như các cô người mẫu trong ti vi. Mẹ em cao trên 1m50. Khuôn mặt trái xoan của mẹ không cò đẹp như lúc ở tuổi 20 nữa vì mẹ phải làm lụng vất vả. Mái tóc của mẹ đen óng, suôn mượt và xõa xuống quá eo. Đôi mắt long lanh, sang như ánh sao làm cho gương mặt mẹ trở nên đẹp hơn. Đôi môi của mẹ đã bị khô vì lâu rồi mẹ chưa chăm sóc môi. Mẹ vui vẻ và hay cười, khi cười mẹ để lộ hàm răng trắng tinh. Nụ cười của mẹ luôn rạng rở và duyên dáng. Các cô bạn thời sinh viên của mẹ nói với em: “ Hồi còn là sinh viên mẹ là một trong những hoa khôi của trường ”. Mẹ sỡ hữu một giọng nói nhẹ nhàng và truyền cảm. Những luc bé Mai làm nũng không chịu ngủ thì bé cứ đòi mẹ hát ru. Nhưng mới hát được một nưa thì bé đã ngủ xay. Mẹ đi đứng nhẹ nhàng và cẩm thận. Mỗi lần em bị ốm, mẹ luôn quan tâm, chăm sóc và ngồi bên giường với em. Mẹ là một người mẹ tuyệt vời nhất thế gian. Các bạn ở lớp ai cũng nói em thật hạnh phúc khi có một người mẹ như vậy. Em rất vui và sẽ cố gắng học tập tốt để mẹ vui lòng..

Xem thêm:  Dàn ý bài phân tích tình yêu và thù hận của Wiliam Shakespeare

Bài làm 5

Năm mẹ em 28 tuổi, bố em 32 tuổi thì mẹ em sinh ra em. Năm đó chị Hoa, chị gái của em đã lên 4 tuổi, đang học mẫu giáo.

Mẹ em có khuôn mặt trái xoan, nước da trắng giống bà ngoại. Hàm răng mẹ trắng đều, mái tóc dày và dài óng mượt. Đôi chân mẹ thon thả, bàn tay thon búp măng. Mẹ làm gì cũng khéo léo. Các món ăn Huế, các loại bánh, chè đậu, chè sen… do mẹ chế biến, ăn rất ngon, các vị khách là bạn bè của bố, ai cũng khen.

Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Ngoại ngữ Hà Nội, mẹ về công tác ở Tổng cục Du lịch Việt Nam. Mẹ thường xuyên phải đi công tác, có lần xa nhà đến hai tuần, một tháng. Có bà ngoại ở nhà trông coi dạy bảo các cháu, nhưng mỗi lần trước khi đi công tác xa, mẹ cứ bồn chồn, không yên tâm. Mẹ ôm hôn hai chị em, nhắc nhở đủ điều.

Mẹ rất dịu dàng, cử chỉ và tiếng nói của mẹ nhỏ nhẹ. Mẹ rất yêu thương các con. Cho đến nay, mẹ vẫn chải tóc, tết tóc cho chị Hoa, cắt móng tay cho em, đứa con trai cưng chiều của bố mẹ. Tối nào, mẹ cũng ngồi học với hai con. Mẹ dạy chị Hoa thêm Tiếng Anh, mẹ dạy em tập viết, làm Toán và Tiếng Việt. Mẹ luôn nhắc hai chị em: “Phải ngoan ngoãn, chăm học và học giỏi mới nên người”. Năm ngoái chị Hoa bị ốm một tuần làm mẹ phờ phạc lo âu, mặt buồn rười rượi. Mỗi lần em có lỗi, mẹ nhẹ nhàng nhắc rồi bắt em ghi vào cuốn sổ tay để nhớ mà sửa chữa.

Ngày mai, 15 tháng 10, là ngày sinh nhật lần thứ 36 của mẹ, em sẽ tặng mẹ hai bông hoa: một bông hoa hồng thật to, thật đẹp và một bông hoa điểm mười Toán, với lời chúc: “Con chúc mẹ khoẻ, vui để yêu thương, dạy bảo hai chị em con…”. Em còn hỏi mẹ chuyện đi thăm Huế hè này nữa.

Xem thêm: Kể về một buổi biểu diễn nghệ thuật em đuợc xem

Bài làm 6

Mẹ em tên là Nguyễn Thị Hoài, 32 tuổi. Mẹ là con gái út của ông bà ngoại. Năm em lên 2 tuổi thì ông ngoại qua đời. Bác Quang sống ở Vũng Tàu làm công tác dầu khí. Bác Loan sống ở vùng mỏ, làm bác sĩ bệnh viện Cửa Ông. Bố mẹ em ở với bà ngoại, bà đã già yếu nên mẹ đón về nhà chăm sóc.

Xem thêm:  Em hãy kể về tình cảm của em trai em đối với em

Mẹ em giống bà ngoại như đúc. Gương mặt mẹ thanh tú, thoáng một nét buồn. Dáng đi của mẹ nhẹ nhàng, khoan thai. Tay bà và tay mẹ đều thon búp măng, viết chữ đẹp, làm việc gì cũng khéo. Bà và mẹ rất hiền hậu, đức độ nên được bà con, anh em, láng giềng quý mến. Mẹ dạy học ở trường trung học cơ sở, được đồng nghiệp quý trọng, được học sinh yêu thương. Học sinh cũ của mẹ vẫn đến thăm và chúc mừng mẹ trong dịp Tet, trong ngày 20/11 hằng năm.

Bố công tác xa, mọi việc trong nhà đều do mẹ lo toan, gánh vác: chăm sóc bà, dạy dỗ hai con, việc trường, việc nhà bận rộn suốt tuần, suốt tháng. Ngày nào mẹ cũng hỏi bà ăn có ngon miệng không, ngủ có ngon giấc không. Cứ đến sáng chủ nhật hằng tuần, mẹ nấu nước hương nhu gội đầu cho bà và con gái. Tối nào mẹ cũng kèm chúng em học bài và làm bài. Mẹ luôn luôn nhắc nhở chúng em: “Phải kính yêu thầy cô giáo, phải hoà đồng với bạn bè và phải chăm chỉ, siêng năng, học giỏi”.

Lúc nào, em cũng nghĩ đến bà, nghĩ đến mẹ. Em thầm hứa sẽ cố gắng học giỏi đế bà và bố mẹ vui lòng.

Bài làm 7

Bố em tên là Nguyễn Văn Vĩnh, 36 tuổi, kĩ sư nông nghiệp, hiện công tác ở Công ty Cây giống của huyện.

Thân hình bố vạm vỡ, to cao, rất khoẻ. Bố em có khuôn mặt vuông chữ điền, hàm răng trắng và đều. Bố là con một của ông bà nội. Bố hiền lành, vui vẻ nên được mọi người quý mến.

Mảnh vườn nhà em chỉ rộng hơn 40 mét vuông, nhưng bố trồng nhiều hoa, nhiều rau xanh tốt quanh năm. Hoa để bày lên bàn thờ tổ tiên, hoa cắm lọ đặt trên bàn. Rau xanh để dùng trong gia đình, để mẹ gánh đi chợ bán. Bác Tứ, chú Hậu, ông Toàn… đều được bố giúp đỡ kĩ thuật và cây giống mà có rau bán quanh năm.

Bố em là chiến sĩ thi đua của tỉnh. Bố luôn luôn nhắc chúng em rằng: “Phải chăm học và siêng năng thì mai sau mới thành công”. Chị Hoa học lớp mười, tối nào bố cũng kèm chị học đến 11 giờ. Em yêu bố mẹ em nhiều lắm.

Theo Baigiangvanhoc.com

Check Also

cap nhat nhan744e7b 310x165 - Kể lại ngày đầu tiên đi học của em

Kể lại ngày đầu tiên đi học của em

Kể lại ngày đầu tiên đi học của em Bài làm Tôi xin kể về …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *