Tiểu thuyết ngôn tình có thể đưa bạn đến tất cả mọi nơi, từ điểm khởi đầu, đến cao trào, cho đến khi kết thúc. Gấp trang truyện lại có thể là nụ cười hạnh phúc và cũng có thể là nước mắt bi thương. Tuy nhiên mọi câu chuyện đều dạy cho bạn những bài học nhất định mà mãi sau này khi gặp phải bạn mới thấm nhuần nó, cảm thấy thì ra mọi thứ không phải chỉ duy có bạn là trải qua, chỉ có bạn mới phải chịu đựng.
Ngang qua thế giới em- Trương Gia Giai
” Trên chuyến tàu bốn mùa ấy, nếu em phải xuống trước, xin đừng đánh thức khi tôi vờ say giấc, hãy để tôi được ngủ yên cho đến trạm cuối cùng, và tự ru mình rằng, tôi không hề hay biết em đã bỏ đi”
Ngang qua thế giới của em- Trường Gia Giai
“Tôi mong gặp một người như em. Thanh khiết, tinh khôi như buổi sớm giữa rừng non sâu thẳm; trong lành, ấm áp tựa vật nắng vàng trải nhẹ trên lối nhỏ trong thành cổ, quấn quít da thịt tối. Từ bình minh cho tới hoàng hôn, từ miền sơn cước cho đến chốn thư phòng, mọi câu hỏi đều sẽ trở nên hết sức đơn giản. Tôi mong gặp được một người như em, cùng tôi đi suốt tương lai, miệt mài nhẩm đếm từng cột mốc trên hành trình cuộc đời”
Mãi mãi là bao xa- Diệp Lạc Vô Tâm
” Tháng 4 mùa hoa anh đào nở, cô yêu hoa anh đào, không phải vì cảnh hoa rơi ào ạt lãng mạn trước mắt mà bởi số mệnh của nó. Có người nói: “Số mệnh cây anh đào thật thê lương, thân cây to lớn không biết phải bồi đắp qua bao mùa nóng lạnh nhưng chỉ có thể bày ra vẻ đẹp rực rõ trong thoáng chốc”
Lăng Lăng nói: ” Không! Khoảnh khắc bừng sáng chính là vĩnh hằng, những gì tốt đẹp được như vậy là quá đủ rồi.”
Năm tháng vội vã- Cửu Dạ Hồi
Chúng tôi năm đó còn chưa hiểu từ mãi mãi. Mãi sau này tôi mới biết, mãi mãi không phải là trước đó, mãi mãi không phải là sau này. Quãng thời gian chúng tôi ở bên nhau chính là mãi mãi.
Anh có thích nước Mỹ không?- Tân Di Ổ
Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi. Tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm. Khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng 1 xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa. Những người đã từng yêu và làm tổn thương ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân ta.
Điều tuyệt vời nhất của chúng ta- Bát Nguyệt Trường An
Cậu ấy của năm đóchính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới làtôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúngtôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắngđược thanh xuân.
Từng niên thiếu- Cửu Dạ Hồi
. Mọi người sẽ luôn cho rằng những thứ thuộc về thời niên thiếu luôn là nhất, những bài hát hay nhất, bộ phim hay nhất, đồ ăn vặt ngon nhất, bạn bè đáng yêu nhất, đó là bởi vì mọi cảm nhận có được ở thời thanh xuân đều tươi mới nhất, khiến mọi thứ về sau này đều kém sắc hơn. Chuyện xảy ra trong khoảng từ mười lăm đến ba mươi tuổi, người ta sẽ ghi nhớ cả đời. Vì vậy mỗi người chúng ta đều từng có những ký ức vô cùng quý giá, bởi vì chúng ta đều từng niên thiếu.
Nắng gắt – Cố Mạn
“Tôi đứng sân ga nhìn xe lửa lao nhanh như bay, cảm thấy giống như mình đang đưa tiễn tuổi thanh xuân vậy. Những năm tháng ngây ngô đã vỗ cánh bay đi…
Một khi đã đi sẽ không bao giờ quay trở lại…”
Mãi Mãi Là Bao Xa- Diệp Lạc Vô Tâm
“Em là cây hoa loa kèn hoang dã, mãi mãi chỉ vì chính mình mà nở hoa. Rời xa đất mẹ là cái giá phải trả khi yêu anh. Đợi khi em hóa thành tro bụi, anh sẽ bắt gặp nụ cười của em.”
Byousoku 5 Centimeter-
.5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu.”
Hi vọng là mỗi câu nói có thể mang đến một ý nghĩa nhất định trong cuộc đời bạn. Đừng chần chừ khi tìm đọc những tiểu thuyết này nhé.