Tả về bà của em
Bài làm 1
Nếu có ai hỏi em, một trong những người quan trọng nhất, có tầm ảnh hưởng nhất đến cuộc sống của em là ai thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng, đó chính là bà nội của em.
Bà nội của em năm nay đã hơn 60 tuổi. Tuy bà đã già nhưng bà còn rất khỏe, việc đồng áng với bà vẫn như các cô, các bác, không có gì phân biệt cả. Bà nói, bà còn khỏe thì bà còn làm, tự thân vận động, hơn hết còn giúp đỡ được con cái là bà thấy mừng hơn cả. Bà em có mái tóc dài, nhưng đã bạc gần hết. Gương mặt bà đầy vết nhăn, những nếp nhăn nói lên cả một quãng đời nhiều vất vả nhọc nhằn, hết lòng vì con, vì cháu của bà. Bà em có nụ cười rất hiền hậu. Đối với các con các cháu, bà đều thương quý, hết lòng chăm sóc, bảo ban.
Em là đứa cháu nội út của bà, ngay từ khi em còn nhỏ, bố mẹ em đã đi làm xa. Em ở nhà cùng bà và anh trai. Bà dành hết tình cảm cho hai anh em em, bà vừa làm cha, vừa làm mẹ, lúc nào căn nhà cũng đầy ắp tình yêu thương.
Bà em là một người rất thích những giá trị văn hóa truyền thống, hướng về cội nguồn. Đối với em, bà là một kho tàng mênh mông về những câu chuyện cổ tích, những bài ca dao dân ca. Và em cảm thấy mình là người rất may mắn vì đã cảm thụ được phần nhiều những tinh hoa đó, tất cả là nhờ bà, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, bà đều kể chuyện cho em nghe. Những ngày bình thường, bà rất hay hát, hát những bài ca dao, dân ca đầy ý vị, ân tình. Em nghe các vị bô lão trong làng kể rằng, bà em thời con gái là một người đẹp và hát hay có tiếng trong làng.
Em yêu quý bà nội của em rất nhiều, em luôn mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bà kính yêu của cuộc đời em.
Bài làm 2
Trong gia đình của em, ngoài bố mẹ thì bà nội là người mà em yêu thương nhất, người có nhiều ảnh hưởng đến sự trưởng thành của em.
Bà nội của em năm nay đã ngoài 60 tuổi, bà còn rất khỏe mạnh và minh mẫn. Mái tóc bà đã bạc trắng đầu nhưng mái tóc rất dày, dài, óng mượt. Bà tết tóc rồi uốn quanh đầu, kiểu tóc của người phụ nữ truyền thống bao năm vẫn vậy, không chút đổi khác. Gương mặt bà những vết nhăn theo thời gian hiện hữu mỗi ngày một rõ rệt hơn, bà khắc khổ nhiều, cả đời vì con vì cháu. Em thương bà rất nhiều.
Em yêu quý tất cả những gì thuộc về bà, đặc biệt là nụ cười. Nụ cười trìu mến, đong đầy sự ấm áp. Mỗi lần nhìn thấy bà cười, em đều cảm thấy yên bình đến lạ. Không chỉ có em, ai trong gia đình cũng đều nói yêu nhất nụ cười hiền hậu, đầy bao dung của bà.
Ông nội em đi bộ đội từ khi hai ông bà mới lấy nhau được hơn 2 tháng, khi đó, bà mang bầu sinh đôi 1 trai 1 gái là bố em và cô em. Và rồi, sự khắc nghiệt của chiến tranh khiến cho gia đình nhỏ của ông bà mãi mãi thiếu sự nguyên vẹn. Yêu thương ông, bà một mình gồng gánh nuôi hai con khôn lớn, mặc cho bao người khuyên nhủ bà nên đi bước nữa cho đỡ vất vả, bà cũng lặng thinh, vẫn luôn chính kiến theo suy nghĩ của mình. Hằng năm cứ đến ngày giỗ ông, cả nhà lại có những cảm xúc đong đầy vì tình cảm bà dành cho ông, bao năm vẫn vậy, bà vẫn thủ thỉ tâm tình với ông chuyện con cháu, rồi nấu cho ông những món ăn dân giã mà đậm đà hương vị quê hương mà ông thích. Bà đã từng nói, hạnh phúc của bà bắt nguồn từ ông, hạnh phúc của bà cũng chính là những niềm vui, sự lạc quan, sống vui vẻ của con cháu. Và bà chỉ cần cuộc đời bà, cho dù đi đến đoạn đường cuối cùng, cũng chỉ cần từng ấy những ký ức thôi. Những câu nói của bà khiến ai nấy đều vô cùng xúc động.
Bà em còn rất khỏe, việc nhà cửa, ruộng vườn bà vẫn chăm sóc chu toàn mặc cho sự can ngăn của con cháu muốn bà có thời gian nghỉ ngơi. Bà nói bà còn khỏe, giúp được con cháu điều gì là bà đều muốn giúp hết. Bà không bao giờ muốn sự phiền hà đến mọi người. Nhân cách của bà ai ai cũng đều hết sức quý trọng.
Em yêu thương bà của em rất nhiều, bà là người có ảnh hưởng rất lớn đối với em, đối với sự trưởng thành, những nhận thức về cuộc sống của em.
Minh