- “Trong đầm gì đẹp bằng sen
- Lá xanh bông trắng lại xen nhị vàng
- Nhị vàng bông trắng lá xanh
- Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.”
Không phải ngẫu nhiên mà sen được lựa chọn là quốc hoa của Việt Nam. Thiết nghĩ bởi sống giữa nơi “ô trọc” mà loài hoa ấy vẫn vươn lên dưới ánh nắng mặt trời chói chang, vẫn giữ được cho mình vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng, thanh bạch. Không phải bởi hương thơm mà chính là nhờ vẻ đẹp rất riêng ấy, nhờ linh hồn người Việt trong sắc hoa ấy đã để nhớ để thương cho những ai từng ngắm hoa sen một lần. Dẫu vậy, mấy ai được chứng kiến tận mắt vẻ đẹp của hoa sen, để viết được một bài văn miêu tả về nó thật hay? Dưới đây là bài viết hướng dẫn miêu tả hoa sen, mong rằng có thể giúp ích cho bạn.
BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ HOA SEN
Nghỉ hè, mẹ cho em về quê chơi. Đã rất lâu rồi mới có dịp hít thở không khí trong lành của làng quê, được ngắm nhìn mỗi mái đình cây đa, mỗi lũy tre xanh mát rì rào trong gió, và đặc biệt là đầm sen cạnh nhà ngoại em. Không phải là lần đầu tiên được đứng trước đầm sen nhưng lần nào vẻ đẹp của mỗi bông sen cũng có sức cuốn hút riêng. Từ bùn đất, vươn lên cao là thân sen nhỏ chỉ bằng chiếc đũa màu xanh và có hơi ráp khi chạm vào. Thân sen mảnh mai nhưng vừa có độ vững chắc để đỡ đài sen, vừa có độ dẻo dai để uốn mình, vui đùa cùng những làn gió nồm nam mát rượi. Lá sen lại rất đặc biệt. Mỗi cây sen chỉ có một chiếc lá, nhưng lá to bản, dày và xanh, nổi trên mặt nước. Chiếc lá ấy từng đi vào sự liên tưởng trong đôi mắt ngây thơ của trẻ con: lúc nó hiện ra mộc mạc như chiếc thuyền rộng, khi thân thương như cái nón quái thao của người con gái Việt Nam, khi lại đài các kiêu sa như chiếc váy nàng sen đang xòe rộng. Điểm nhấn của mỗi cây sen là bông sen vươn lên đón nắng. Khi còn là búp, sen trông như một chiếc bút lông của các Nho sĩ thời xưa đang viết thư pháp lên trời xanh. Chỉ cần nghe tiếng hè gọi, hoa bung nở. Những cánh hoa màu hồng phấn xếp xen kẽ nhau. Tầng tầng lớp lớp cánh hoa xòe nở, phô ra đài nhị vàng. Từ lâu sen đã đi vào tâm hồn người Việt Nam, gắn bó với từng nếp nhà, trong từng nhịp sinh hoạt của người nông dân. Cốm làng Vòng đâu thể thiếu lá sen xanh mát để trọn vị trọn hương, hạt sen góp mặt trong những món ăn truyền thống của người Việt: như chè sen, xôi sen… Dáng sen như dáng đứng của người Việt, trong lao khổ, “ô trọc” vẫn vươn lên kiêu hãnh với phẩm tiết trong sạch, thanh cao. Vì yêu loài hoa ấy mà hè nào em cũng mong được về quê thật sớm để được ngắm những bông sen bung nở, tỏa hương, kiêu hãnh dưới ánh nắng mặt trời.
BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ HOA SEN
Nhắc đến Việt Nam, người ta không khỏi nhớ đến nét đẹp của hoa sen- loài quốc hoa của dân tộc. Được ngắm nhìn đầm sen thật tuyệt. Mặt nước được lá sen che ngợp, xen vào giữa tấm thảm xanh mãu mỡ ấy là những nụ sen bé nhỏ, tim tím vươn thẳng lên trời xanh đón lấy nắng gió. Tới cuối xuân, đầu hạ, từng đóa sen hé nở dưới ánh vàng rực rỡ. Không kiều diễm như hoa hồng, hoa lan, hoa sen mang vẻ đẹp thanh thoát, quý phái. Đóa sen có màu hồng phớt, từng lớp cánh hoa khum khum như bàn tay trẻ nhỏ, nâng đỡ chiếc nhụy vàng nhỏ xíu ở giữa. Hương sen dìu dịu làm ngây ngất lòng người trong những trưa hè đổ lửa. Sau này khi hoa sen tàn, chỉ còn lại đài sen xanh như cái bát chứa nhiều hạt sen to trong khi cánh hoa trở về với bùn đất. Bông sen nhỏ xinh luôn sẵn sàng hiến dâng cả cuộc đời cho con người. Sắc hoa điểm tô vẻ thanh lịch cho gian phòng, hạt sen là thức quà quê bổ dưỡng, lá sen làm hương cốm quyến rũ hơn. Tâm sen tuy đắng mà là bài thuốc hữu dụng chữa chứng mất ngủ, dùng để ướp trà sẽ được thưởng thức hương vị thanh đạm của chốn đồng quê. Bà em nói rằng: Hoa sen biểu tượng cho vẻ đẹp, sức sống của người dân Việt Nam. “ Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, đóa sen đẹp giản dị nhưng vẫn sáng lên tâm hồn cao đẹp. Em vui thích biết bao được chiêm ngưỡng nét đẹp riêng của hoa sen trong đầm.
Nguồn Internet