Tả bữa tiệc sinh nhật mà em chứng kiến
Hướng dẫn
Đề bài: Em hãy tả lại bữa tiệc sinh nhật mà em được tham dự, chứng kiến
Mở bài Tả bữa tiệc sinh nhật mà em chứng kiến
Tiệc sinh nhật là ngày vui của chủ nhân bữa tiệc hôm đó cũng là ngày hội cho người thân, anh em, bạn bè cùng tụ hội về để chia sẻ niềm vui và cùng nhau chúc mừng sinh nhật. Hầu như các bạn ở thành phố không còn quá xa lạ với những bữa sinh nhật đông vui, nhộn nhịp có đủ bánh và quà, nhưng đối với những bạn nông thôn, miền núi thì đó chắc chắn là điều xa xỉ.
Thân bài Tả bữa tiệc sinh nhật mà em chứng kiến
Dịp nghỉ hè năm nay để lại cho em quá nhiều kỷ niệm và em sẽ không bao giờ quên, bởi kỳ nghỉ em không những được đi chơi, được gặp ông bà, cô dì chú bác mà qua chuyến về quê lần vừa rồi em đã học được quá nhiều thứ bổ ích và hay ho. Nhân tiện đây em cũng xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về bài học giữa những con người sống kham khổ, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Cơm áo hằng ngày con lo chưa đủ, đến buổi là đã phải nghĩ xem kiếm đâu tiền để mua cho con hạt gạo, miếng rau để ăn thì lấy gì nhớ tới cái ngày gọi là sinh nhật chứ. Nếu như sinh nhật ở thành phố thì chắc chắn sẽ có bánh gato với nhiều màu sắc và hình vẽ ngộ nghĩnh cùng những lời chúc thân thương dành cho chủ nhân bữa tiệc, có hoa quả, bánh kẹo, nến, băng rôn phủ quanh nhà, sẽ có bạn bè, người thân tới chung vui cùng.
Nhưng đối với các bạn nhỏ ở vùng nông thôn, sinh nhật chỉ vọn vẹn đúng mấy cái kẹo, ít bỏng và chúng nó xúm xím lại, giành nhau ăn, sinh nhật ở đây cũng có bạn bè nhưng chúng tới dự sinh nhật không quà, không người thân, chỉ là nhớ tới sinh nhật của bạn nên nó tới xem có gì hay không mà thôi, nếu có chúng tranh giành từng cái kẹo, hạt bỏng, hát hò tí, xong đứa nào về nhà đứa nấy. Thế là hết tiệc.
Kết luận Tả bữa tiệc sinh nhật mà em chứng kiến
Có lẽ đây là bữa tiệc sinh nhật em sẽ nhớ nhất trong đời, ở thành phố đến tuổi như em đến ăn bố mẹ còn phải chiều chuộng, dỗ ngon dỗ ngọt, còn các bạn ở nông thôn người ta thèm cơm thèm thức ăn đến nỗi sinh nhật bạn cũng luôn nhớ tới người ở nhà, dù đi đâu cũng mang theo quà về, người ta nghĩ như thế là không nên nhưng em lại nghĩ ngược lại, chỉ trong cái nghèo người ta mới nhớ tới nhau chứ có ăn có uống đầy đủ rồi chả ai còn nhớ tới ai nữa.
Theo Tapchivanhoc.com