Truyện Kiều là một kiệt tác, tinh hoa của văn học Việt Nam. Mộng Liên Đường chủ nhân từng nhận xét về bút lực của Nguyễn Du: Mỗi trang viết đều như có máu chảy ra ở đầu ngọn bút, nếu không có con mắt nhìn thông sáu cõi và tấm lòng nghĩ suốt nghìn đời thì tài nào có cái bút lực ấy. Quả là như vậy, bằng tấm lòng bao la đồng cảm của mình, Nguyễn đã thương xót và trân trọng giá trị của nàng Kiều, đặc biệt đó là tình yêu thủy chung son sắt và đức hạnh của nàng. Đoạn trích Thề nguyền đã phần nào cho ta thấy được điều đó. Vậy thì hôm nay mình sẽ giúp các bạn soạn bài Thề nguyền để các bạn tham khảo nhé. Mời các bạn tham khảo bài soạn Thề nguyền dưới đây, mong rằng chúng sẽ giúp ích được cho các bạn ít nhiều nhé.
SOẠN BÀI THỀ NGUYỀN LỚP 10
I, Tìm hiểu chung bài Thề nguyền
Vị trí đoạn trích: trích từ câu 431 đến câu 452, nói về đêm thề nguyền giữa Kiều và Kim Trọng, hai người nguyện gắn bó thủy chung suốt đời.
Bố cục:
- 14 câu đầu: Kiều trở lại nhà Kim Trọng.
- 8 câu còn lại: Cảnh thề nguyền Kim – Kiều.
II, Đọc hiểu bài Thề nguyền
Câu 1 (trang 116 sgk Ngữ Văn 10 Tập 2)
Các từ vội, xăm xăm, băng mang hàm nghĩa:Thấy được tình cảm mãnh liệt, mạnh mẽ và tâm trạng vội vàng của Kiều hướng tới tình nhân, bước chân xăm xăm băng lối vườn khuya một mình ấy cũng giống như việc nàng bước qua lễ giáo phong kiến khắc nghiệt để đi theo tiếng gọi của tình yêu.
Câu 2 (trang 116 sgk Ngữ Văn 10 Tập 2)
Không gian thơ mộng, thiêng liêng của cuộc thề nguyền:
- Trong nhà giữa một đêm trăng sáng, ngọc đèn với ánh sáng dìu dịu, hiu hắt.
- Có tờ giấy viết lời thề, đài sen, lò đào thêm hương, trao kỉ vật tóc mây.
- Vầng trăng thiên nhiên là nhân chứng.
Câu 3 (trang 116 sgk Ngữ Văn 10 Tập 2)
Liên hệ với trích đoạn Trao duyên để thấy tính lô gíc nhất quán trong quan niệm về tình yêu của Kiều:
Có cuộc thề nguyền thì mới có những kỉ vật trao cho Thúy Vân. Tình yêu của Kim –Kiều vừa chân thành, son sắt và mang màu sắc tâ linh. Trong tình yêu Kiều là người dám nghĩ, dám làm, hi sinh và tuyệt đối thủy chung son sắt với người mình yêu. Đó là quan niệm mới mẻ trong văn học trung đại mà Nguyễn Du thể hiện thông qua Kiều.
Nguồn Internet