Kể về một kỉ niệm tươi đẹp thời thơ ấu mà em nhớ nhất – Văn mẫu lớp 6 tuyển chọn

Kể về một kỉ niệm tươi đẹp thời thơ ấu mà em nhớ nhất – Văn mẫu lớp 6 tuyển chọn

Hướng dẫn

Tuổi thơ là nơi chứa đựng những kỉ niệm, những kí ức tươi đẹp nhất của một thời ngây thơ, hồn nhiên. Em hãy kể về một kỉ niệm tươi đẹp thời thơ ấu mà em nhớ nhất.

I. Dàn ý chi tiết cho đề kể về một kỉ niệm tươi đẹp thời thơ ấu

1. Mở bài

Giới thiệu về kỉ niệm: Những năm tháng còn thơ bé thì việc được cùng đám bạn vui đùa trên mảnh đất chôn rau cắt rốn, mảnh đất của quê hương là điều tuyệt vời nhất.

2. Thân bài

– Kỉ niệm ngày thơ ấu trên mảnh đồng quê hương

-Bình thường, giản dị, không công nghệ thông tin, mỗi buổi chiều chẳng cần hẹn cũng biết nơi bạn bè đang chơi

-Chơi đùa cùng nhau: Cùng nhau chạy nhảy, cùng nhau ngẩng mặt thẫn thở nhìn trời cao, kể nhau nghe về những ước mơ

-Nghĩ ra đủ thứ trò để chơi: Chặt cành chít, gom bẹ lá dừa khô để xây nhà, tiếc nuối khi gió thổi những ngôi nhà lụp xụp đi mất

-Tuổi thơ gắn liền với cánh đồng: Thả diều, thổi sao, nuôi chim

-Tuổi thơ cùng bạn bè bên dòng sông quê và những tiếc nuối

-Mỗi buổi học về, tụ tập bên dòng sông, thả mình xuống dòng nước, nghĩ ra nhiều trò để phá làng phá xóm

– Tiếc nuối: Kỉ niệm đã qua, bạn bè đi làm xa không còn được gặp lại

Xem thêm:  Đóng vai cụ Bơ-men kể lại câu chuyện Chiếc lá cuối cùng

3. Kết bài

Cảm nghĩ về kỉ niệm tuổi thơ: Kí ức là vậy, những điều đã qua thường khiến người ta tiếc nuối và muốn quay lại nhưng đối với tuổi thơ đó điều không thể, chỉ có thể cất giữ trong kí ức chính vì vậy mỗi người hãy biết trân trọng những gì bản thân mình đang có dù có thế nào đi chăng nữa.

II. Bài tham khảo cho đề kể về kỉ niệm tươi đẹp thời thơ ấu

Thời ấu thơ ai mà chẳng có những kỉ niệm, những kỉ niệm là một liều thuốc tinh thần nuôi dưỡng mỗi chúng ta lớn lên, đối với em cũng vậy trong những năm tháng còn thơ bé thì việc được cùng đám bạn vui đùa trên mảnh đất chôn rau cắt rốn, mảnh đất của quê hương là điều tuyệt vời nhất.

Chẳng có công nghệ thông tin hiện đại, chẳng có mấy trò chơi điện tử như bây giờ, hồi đó cuộc sống thật bình dị, cứ mỗi buổi chiều chẳng cần hẹn cũng biết đám bạn đang ở đâu. Khi ánh nắng mặt trời trở nên yếu ớt hơn cũng là lúc đám bạn tụ tập, cùng nhau chạy khắp cánh đồng để rồi mệt lừ nằm tựa mình vào đồng rơm mới tuốt, ngẩng mặt lên trời mà nói về những câu chuyện trong tương lai, những ước mơ hoài bão mà mỗi người đều mong muốn đạt được.

Trò gì chơi rồi cũng có lúc chán, thế rồi tất cả ai cũng nghĩ ra những trò chơi chẳng giống ai bao giờ, cùng nhau đi chặt những cành bông chít nhỏ về làm nhà, làm người xây dựng, chạy khắp làng khắp xóm chỉ để có được những bẹ lá dừa khô mang về làm mái, những chiếc nhà lụp xụp bắt đầu mọc lên giữa cánh đồng rộng lớn, để rồi những ngày trở gió chỉ cần một cơn gió hơi mạnh cũng thổi bay những mái nhà nhỏ bé, mấy đứa ngồi trong nhà nhìn xa xăm ước mơ, công sức của mình bị thổi bay chỉ có thể hối tiếc mà không làm gì được. Không chỉ dừng ở đó, kí ức tuổi thơ như được gắn liền với cánh đồng, những tài năng nhỏ bé được khơi dậy trong bất cứ ai mà không phải học qua trường lớp, cùng nhau làm diều cùng nhau chạy hết sức để nâng những cánh diều bé nhỏ của mình bay lên và thật hạnh phúc khi những cánh diều chênh vênh trước gió uốn lượn trên bầu trời, cùng nhau thổi sáo cất lên giai điệu nhẹ nhàng sâu lắng, cùng nhau bắt chim về nuôi và cùng chịu những trận đòn nhừ tử từ phía ba mẹ khi đi chơi về khuya mà không xin phép.

Xem thêm:  Hãy tưởng tượng mười năm sau em về thăm trường cũ

Chạy đùa không biết mệt mỏi, cùng rủ nhau đi học cùng nhau sải bước trên con đường làng, vứt cặp sách vào giường là cả đám lại tụ tập ngay ven đê nơi có dòng sông uốn lượn ôm lấy ngôi làng, chẳng cần phải suy nghĩ nhiều tất cả cùng nhau thả mình xuống dòng nước, tắm rửa cả một buổi chiều để rồi lại nghĩ ra đủ thứ trò phá làng phá xóm. Nghĩ lại những tháng ngày đó thật vô tư hồn nhiên, không quá phải lo nghĩ không vướng bận bất cứ điều gì, để rồi giờ đây tất cả chỉ còn trong kí ức, những người bạn ngày xưa cùng nhau vui đùa cùng nhau cắp sách tới trường nay đã thôi học và đi xa làm ăn do gia đình không có điều kiện cho con đến trường, do một số các cô chú có suy nghĩ rằng học không được gì mà lại còn tốn tiền nên đã cho con mình nghỉ học. Vùng thôn quê là thế, giản dị yên bình mà lại chan chứa biết bao cảm xúc khác nhau

Kí ức là vậy, những điều đã qua thường khiến người ta tiếc nuối và muốn quay lại nhưng đối với tuổi thơ đó điều không thể, chỉ có thể cất giữ trong kí ức chính vì vậy mỗi người hãy biết trân trọng những gì bản thân mình đang có dù có thế nào đi chăng nữa.

Theo Tapchivanhoc.com

Check Also

nu sinh d0181115 040156 310x165 - Soạn bài Ông Đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên

Soạn bài Ông Đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên

Ông Đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên là một trong những sáng tác hiếm …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *