Kể về cô giáo lớp một của em
Bài làm
Mái trường là ngôi nhà thứ hai của em, nơi đã gắn bó trong những năm học vừa qua, là nơi ghi lại những kí ức về tuổi thơ, tuổi học trò của em. Đối với em, thầy cô vừa là một người cha mà cũng là một người mẹ vừa có lòng vị tha bao dung, thương yêu vô điều kiện , nghiêm khắc để chúng em nên người. Người để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất đó chính là cô giáo lớp Một của em: Cô Lê Thị Vân .
Từ một đứa trẻ không biết gì,chính cô Vân đã dạy cho chúng em những nét chữ đầu tiên. Với tình thương yêu, sự ân cần, cô Vân đến từng bạn cầm tay uốn nắn từng nét chữ, bày cách cầm bút để tập viết sao cho đúng, cho đẹp. Bây giờ chúng em đã hiểu rằng đó không đơn thuần là dạy chúng em biết viết mà nết người cũng bắt đầu hình thành từ những nét chữ ấy. Mỗi ngày đến lớp,chúng em lại háo hức với những buổi học sinh động . Mỗi khi có bạn trả lời đúng câu hỏi của cô thì sẽ được đáp lại bằng nụ cười tươi vui, hiền hậu.Trong những buổi sinh hoạt lớp, cô thường thưởng những chiếc kẹo xinh hoặc đồ dùng học tập cho những bạn ngoan trong tuần.
Rồi ngày tháng trôi đi , em đã được học biết bao điều . Mỗi ngày đến lớp là một ngày vui bởi em được cùng học ,cùng chơi với bạn bè, được thầy cô dạy dỗ, yêu thương, được tham gia vào các hoạt động ngoại khóa của trường. Em cảm ơn cô Vân đã dạy dỗ em nên người. Dẫu em không còn học với cô nữa nhưng em vẫn luôn nhớ về cô.
Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11, em xin gửi lời chúc và cảm ơn đến cô :” Em chúc cô luôn luôn khỏe mạnh, yêu nghề”.
Bụi phấn cứ rơi rơi
Cho em thêm kiến thức
Giúp em dần lớn khôn
Bụi phấn kia không mệt
Không quản ngày quản đêm
Cô chăm lo,dìu dắt
Thương trò như thương con
Không quản cả đêm ngày
Yêu cô em cố gắng
Bởi sợ cô em buồn
Bởi sợ sầu trên mắt
Yêu cô lắm cô ơi!