Em hãy tả lại cảnh một lần đi học gặp trời mưa văn mẫu lớp 6 tuyển chọn
Hướng dẫn
Em đã bao giờ đi học nhưng đúng thời điểm trời đổ mưa không? Em hãy nhớ và tả lại cảnh một lần đi học bị trời mưa mà em nhớ nhất.
Bài làm
Tôi vẫn hàng ngày đạp xe thong dong trò chuyện cùng bạn bè trên con đường đi học rất đỗi quen thuộc ấy, nhưng ngày hôm đó các vòng đạp của tôi phải nhanh hơn, đôi chân mỏi dã dời, không phải do tôi đi học muộn sợ đến lớp trễ mà là vì bầu trời hôm đó mang một màu sắc mà tôi cảm thấy thật đáng sợ.
Khoảng 6 giờ 30 sáng của mùa hè, lúc đó đáng lẽ ra bầu trời phải trong xanh, bình minh nhẹ nhàng, nhưng hôm nay tôi bước ra khỏi nhà mà cảm giác như trời đang chiều tối vậy, mây đen từ các hướng thi nhau kéo đến, che lấp cả bầu trời. Gấp vào balo chiếc áo mưa và tôi lấy xe đi học, nghe văng vẳng mẹ tôi nhắc: “mưa gió to không được đi mà phải đứng lại trú nghe chưa”. Tôi bắt đầu sợ cơn mưa mùa hè từ ấy. Gió thổi đằng Đông, làm tôi cảm thấy mát đến lạ, nhưng tôi chợt nhớ đến câu nói giân gian mà bà hay nói: “Mưa đằng Đông vừa trông vừa chạy”, tôi giật mình ngoảnh lại đã thấy mây cuồn cuộn từ phía ấy đang kéo đến, cảm giác như chúng đang đuổi theo những chiếc xe của chúng tôi.
Từng lớp mây dày đặc đen sì nổi lên đi kèm với những tiếng sấm ầm ầm vang trời, bầu trời gần như đã không còn khoảng trống màu trắng, chẳng kể đến là màu xanh da trời. Không riêng gì tụi học sinh chúng tôi mà trong nhà, ngoài đường ai cũng đang rất hối hả đi nhanh hơn, thu dọn vội vàng và chạy thóc phơi toán loạn. Rồi thì với tốc độ của mây với gió như vũ bão ấy đã kéo mưa tới, mưa từng hạt to đùng, lộp độp, đáp xuống đường, thấy mưa to chúng tôi dừng lại mặc áo mưa. Thật may thay, khi tất cả mấy đứa vừa mặc xong đang chuẩn bị đi tiếp thì “ào ào”, đúng chất của một cơn mưa rào, mưa trút xuống thật nhanh và mạnh, mưa trút tới đâu là trắng xóa tới đó, tôi cố giương nhìn theo chỉ nhìn thấy một màn nước trắng xóa trắng mặt mình.
Mưa dày hạt lại kèm theo gió to, gió thổi như tát nước vào mặt, tôi cảm thấy hạt mưa đập vào đâu là rát tới đó. Đang ở giữa đường đi nên chúng tôi cố đạp xe rồi tạt vào trú tạm ở cửa một quán hàng chưa mở, may là có chỗ trú nếu không có lẽ chúng tôi sẽ bị mưa hắt ướt hết dù có mặc áo mưa. Đứng ở trong nhìn mưa, có những người vẫn đội mình lao xe đi giữa những mũi tên mưa và sấm sét ấy. Thỉnh thoảng có những tiếng sét thật to, thật gần làm chúng tôi có bạn vì quá sợ chỉ biết ngồi bịt tai, còn với tôi thì nó chỉ làm tôi giật mình vì kêu như đánh vỡ trời.
Đúng là mưa rào mùa hè, ào ào kéo đến rồi lại vội đi ngay, mưa nhanh chóng ngớt dần, hạt mưa nhỏ và thưa dần, dòng nước trên đường cũng đã bớt xối xả hơn. Cảm giác thật mát mẻ và tươi mới, không khí sau cơn mưa thật trong lành, chúng tôi nhắc nhau trời đã mưa nhỏ cần phải đi tiếp để không bị trễ giờ vào lớp. Thế là mấy đứa chúng tôi lại đạp xe ra ngoài mưa, nhưng thay vì cảm giác sợ hãi, lo lắng trước đó thì bây giờ tôi như đang tận hưởng cơn mưa ấy, nó nhẹ nhàng và mát mẻ, cho tôi một trải nghiệm thật thú vị với những con mưa rào mùa hè.
Theo Tapchivanhoc.com